KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 267

người ta bắt nạt thì làm sao bây giờ, vẫn là để anh nhận đi. Không lại làm
phiền người khác.

“Được rồi, em nghỉ ngơi sớm một chút, anh đi về đây.” Chu Triển

Nguyên nhìn thoáng qua nơi nào đó trên bàn trà, dặn dò cô khóa chặt cửa,
mới xoay người rời đi.

Sau khi đi ra khỏi nhà, Chu Triển Nguyên mở bàn tay, trong lòng bàn

tay bỗng có một chiếc chìa khóa màu bạc. Ừm, nha đầu kia thật là, chìa
khóa nhà lại vứt khắp nơi, nếu như bị người khác lấy đi thì làm sao bây giờ,
vẫn nên để chỗ anh là có vẻ an toàn.

Tiếu Hàm cảm thấy người nói câu cuộc sống như một vở kịch khẳng

định từng trải hơn so với cô vẫn còn diễn trò , nếu không không thể nói
những lời triết lý như vậy.

Trong vòng một ngày, anh trai Triển Nguyên biến thành Triển Nguyên.

Biết nhau hai lăm năm ---- xa cách mười ba năm ----- gặp lại sau hai tháng,
cô lại thành bạn gái Chu Triển Nguyên. Cái này hoàn toàn là thay đổi lớn từ
núi cao biến thành biển cả. Mà cô, thế mà trong lòng thấy vui sướng?

Đáy lòng nổi lên một tí ti ý ngọt, nghĩa là thích sao? Tiếu Hàm che mặt,

quay cuồng trên giường mình vài vòng. “Triển Nguyên…” Tiểu Hàm thì
thầm, sau này phải quen gọi như vậy.

Về đến nhà Chu Triển Nguyên cũng không vội mà gọi điện thoại cho

Tiếu Hàm, mãi cho đến mười một giờ, anh mới gửi tin nhắn qua: “Nghỉ
ngơi sớm một chút, không nên thức đêm. Ngày mai anh tới đón em cùng đi
ăn sáng.” Đặt điện thoại di động xuống, Chu Triển Nguyên mới phát hiện
khóe miệng hôm nay của mính vẫn duy trì độ cong vượt qua khía cạnh sung
sướng, giống như không có thói quen cười như vậy.

Tiếng chuông tin nhắn quen thuộc. ‘lqđ’ Mở tin nhắn ra, mấy chữ ngắn

ngủn: “Được, muộn chút tới,… em muốn ngủ nướng ~” Chu Triển Nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.