KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 271

Chu Triển Nguyên bất đắc dĩ thở dài, dẫn cô đi đến phòng khách.

“Triển Nguyên, để làm gì…” Tiếu Hàm nhẹ nhàng từ chối vài lần, cũng

không giãy thoát, người đã bị anh đưa tới trước mặt Nãi Tích rồi.

Khóe miệng Tiếu Hàm giật giật, nhìn cảnh tượng quỷ dị này, phán quan

ngồi trên cao? Nha dịch áp giải phạm nhân? Đây là cái gì với cái gì đây!

Chu Triển Nguyên như không nhìn thấy vẻ mặt gần như khẩn trương của

Tiếu Hàm, vẫy vẫy tay tên nhóc đang ngồi trên sofa kia: “Nãi Tích, nếu ba
ba tìm một người mẹ mới cho con, con hi vọng là ai?” Chu Triển Nguyên
quyết định nói rõ sự thật cho cô, tên nhóc kia ‘mơ ước’ cô đã không phải
ngày một ngày hai gì rồi. Cho nên ghét bỏ gì gì đó, hoàn toàn không cần
phải lo lắng.

Nãi Tích nghe xong lời của ba ba, thất thần hồi lâu, sau đó bỗng nhiên

nhảy cẫng lên, nhe răng trợn mắt trừng ba ba: “Ba ba, ba dám bỏ rơi cô giáo
Tiếu!” Ngoài cô giáo Tiếu ra, người nào làm mẹ của nó, nó cũng không
chịu! “Con chỉ muốn cô giáo Tiếu làm mẹ của con!”

Chu Triển Nguyên liền vuốt tay, nhún vai, nhìn thấy chứ? Tên nhóc này

tới cùng là thế nào. Căn bản không cần phải lo lắng.

Tiếu Hàm kinh ngạc nhìn vẻ mặt oán giận nhìn chằm chằm ba ba của tên

nhóc kia, nhìn nhìn lại vẻ mặt ‘Em thấy chưa’ của Chu Triển Nguyên, rốt
cuộc cũng thả lỏng trái tim, Nãi Tích, chắc là không ghét bỏ cô?

“Cô giáo Tiếu, nếu ba ba bắt nạt cô, cô hãy nói cho con biết, con giúp cô

dạy dỗ ba! Cùng lắm thì chúng ta chuyển ra ngoài ở! Không cần ba ba
nữa!” Vẻ mặt Nãi Tích khẩn trương, ngẩng đầu lên, tội nghiệp, lôi kéo tay
Tiếu Hàm làm nũng.

Tiếu Hàm dở khóc dở cười nhìn thoáng qua tư thế muốn cùng cô sống

chung nương tựa lẫn nhau của thằng bé, quay người lại nhìn về người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.