KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 279

sạch sẽ, sờ lên móng tay mượt mà, cực kỳ thoải mái.

Tiếu Hàm đi bên cạnh anh, bước chân không lớn không nhỏ, cũng may

hôm nay đi giầy thể thao, chân mới không có bị thương. Thực ra chỗ ở của
Tiếu Hàm rất gần nhà Chu Triển Nguyên, đi đường chỉ mất có ba bốn phút,
chỉ là hai người đều cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác bước chậm này, nên
chẳng ai vội vã đi về.

Nhưng mà đường xa cũng có điểm dừng. Chu Triển Nguyên nhìn nhà

trọ gần ngay trước mắt, tâm tư vừa chuyển, người đã đi theo cô vào nhà.

Chỗ ở của Tiếu Hàm không lớn, một phòng một sảnh một bếp một vệ

sinh, chỗ tuy nhỏ, nhưng may mà dọn dẹp chỉnh tề. “Triển Nguyên, anh
ngồi đi, muốn uống gì thì tự mình đi lấy trong tủ lạnh.” Tiếu Hàm cũng
không khách khí với anh, bản thân đi thẳng làm việc của mình. Kiểu thời
tiết này, đồ phơi trên sân thượng đã sớm khô.

“Em làm việc đi, cứ mặc kệ anh.” Chu Triển Nguyên cười nói, ừm,

không bị coi làm khách cảm giác thật tốt.

Tiếu Hàm ‘vâng’ một tiếng, xoay người đi làm chuyện của mình, dù sao

Triển Nguyên cũng quen thuộc với nơi này, không đến mức không biết tủ
lạnh ở chỗ nào.

“Tiếu Hàm, ngày kia Nãi Tích sẽ đi trại hè, sau này buổi tối chúng ta

cùng nhau đi ăn đi.” Tuy anh rất muốn cùng Tiếu Hàm ăn ở nhà, dù đồ ăn
Tiểu Hàm nấu không ngon bằng đồ ăn ở nhà hàng bên ngoài. Nhưng mà
con gái lúc nào cũng đối với dầu mỡ cũng không tốt, anh vẫn không nỡ, cho
nên ra ngoài ăn cho tiện.

“Được thôi, ngày kia có muốn cùng đưa Nãi Tích đi nhà trẻ không?”

Điều ấy coi như cô giáo Tiếu Hàm vẫn biết, được cha mẹ đưa con cái đến
trường, sau đó lại được đội giáo viên hướng dẫn du lịch dẫn con cái cùng
đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.