KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 285

“Lão Triệu, có việc gì?” Tâm tình Chu Triển Nguyên tốt không muốn

cùng lão so đo, cái người lão Triệu này, đôi khi lời nói nói ra lại có thể bức
chết người, vẫn là không nên tính toán làm gì.

“Tôi nói lão Chu này, cậu có phải đang nằm mơ không? Bây giờ đang là

ban ngày, cười xuân như vậy là như thế nào chứ!” Lão Triệu tự nhiên ngồi
xuống ghế đối diện với Chu Triển Nguyên, nhướng lông mày, buồn cười
nhìn anh.

Chu Triển Nguyên sờ sờ nhẫn trên tay, cười như đường quan rộng mở:

“Anh mới cười như xuân ấy!” Anh đây là người có việc vui nên tinh thần
sảng khoái có được hay không vậy! Dùng lại dùng từ thô tục như vậy!

Lão Triệu chậc chậc, vậy mà không ảnh hưởng gì cậu ta, quả nhiên là có

vấn đề. “Bạn thân nhiều năm như vậy, còn không nhanh mà thành thật khai
báo ~” lão Triệu gật gù đắc ý, đầu xoay thành một vòng tròn, bỗng nhiên bị
một tia sáng long lanh đập vào mắt, tập trung nhìn lại, cậu ta, em gái, trên
tay lão Chu là cái gì đây! Nhẫn đính ước trong truyền thuyết đây sao!

Rốt cuộc là tình huống gì đây!

Chu Triển Nguyên bị ánh mắt phát sáng của lão Triệu nhìn có phần sợ

hãi, nhưng mà vẫn cực kỳ trấn định không nổi giận, đối mặt với lão Triệu
như thế, địch động ta bất động mới được.

“Nhìn cái gì?”

“Tôi nói lão Chu, tôi không nhìn nhầm chứ? Trên tay cậu kia là nhẫn

đúng không?” Lão Triệu bổ nhào qua nửa cái bàn làm việc, lôi kéo tay Chu
Triển Nguyên không rời, ánh mắt như là kinh khủng. Lão Chu thế mà cũng
đeo nhẫn! Thế giới huyền ảo rồi!

Chu Triển Nguyên bình tĩnh, theo móng vuốt của lão Triệu rút tay của

mình ra, đặt thẳng trên cặp hồ sơ ngăn cản ánh mắt nóng rực của thằng nhãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.