KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 283

Tên nhóc kia vui rạo rực, chỉ vào chai nước của mình, bánh bích quy

cười khan nói: “Ba ba nói, lúc đói có thể ăn cái này.”

Tiếu Hàm vỗ trán, cô chắc chắn sẽ không để tên nhóc này bị đói.

“Vậy đưa quần áo đến nhà cô làm gì?” Tiếu Hàm làm bộ như tò mò hỏi.

“Va ly sao lại không có quần áo được chứ. Không có quần áo tức là

không phải va ly nha!” Tên nhóc kia nháy đôi mắt vô tội, vừa nói.

Lông mày Tiếu Hàm hơi nhíu lại, rốt cuộc chấp nhận cách nói này của

nó, giúp tên nhóc kia đặt cái rương tới chỗ cổng vòm, Tiếu Hàm dẫn nó vào
phòng.

“Hôm nay chúng ta làm gì vậy?” Tiếu Hàm hỏi.

Nãi Tích dừng động tác ăn dưa hấu lại, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn

cô, dĩ nhiên nói: “Đợi lát nữa con giúp cô thu dọn các thứ, ngày mai phải đi
trại hè.”

Tiếu Hàm dừng một chút, cực kỳ không hiểu ý tứ của nó.

Nãi Tích đặt khăn tay lau miệng xuống, từ trong túi áo lấy ra cái chìa

khóa: “Nha, ba ba nói cô giáo Tiếu, nhường cho cô giáo Tiếu giúp con thu
dọn, muốn đưa đến trại hè gì đó.”

Cho nên, cho nên ngay cả va ly cũng đã được đưa đến? Tiếu Hàm trợn

trừng mắt.

“Cô giáo Tiếu cầm đi, ba ba nói đưa cho cô…, , sau này tới nhà chúng

con cũng không cần bấm chuông cửa nữa… ~” tên nhóc kia cười cực kỳ
sáng lạn, vì sao Tiếu Hàm lại cảm thấy nghe được âm thanh vù vù? Chỗ nào
không đúng vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.