KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 315

“Triển Nguyên à ~” Tiếu Hàm xoa tóc nói, âm thanh vừa mới tỉnh dậy

mang theo chút khàn khàn.

Chu Triển Nguyên vừa nghe liền biết nha đầu này chắc chắn vừa mới

ngủ dậy, không khỏi vuốt cằm suy nghĩ, không phải tối hôm qua hơi quá
đáng đấy chứ? Dọa đến cô sao? Chẳng lẽ anh vẫn chỉ có thể tiếp tục hôn
môi thôi sao? “Sao vậy? Ngủ không ngon sao?” Đã là giữa trưa, ngủ thêm
nữa đối với đường ruột không tốt.

“Không có gì, rời giường rồi đây.” Tiếu Hàm nhấc chăn lên, nhấc chân

đứng trước cửa sổ, vạch màn, ánh mặt trời bên ngoài sáng lạn, ánh sáng
chói mắt đâm vào cô đột nhiên nhắm mắt, haiz, lại lãng phí một buổi sáng
rồi.

“Anh giúp em gọi đồ ăn ngoài rồi, sau này không được ngủ trễ như vậy,

không tốt cho sức khỏe.” Chu Triển Nguyên ở trong điện thoại dặn dò,
“Buổi tối anh tới đón em đi ăn cơm, sau đó đi xem phim nhé.” Ngoại trừ
thời kỳ sinh viên, dường như cực kỳ ít ra ngoài xem phim, nhưng lão Triệu
nói, đây là con đường bồi dưỡng tình cảm cùng bạn gái nên nhất định phải
đi.

Tiếu Hàm ‘Vâng’ một tiếng, Triển Nguyên đôi khi cực kỳ ôn nhu, đôi

khi lại rất cố chấp. Cô chưa bao giờ hoài nghi năng lực của anh. Trong lòng
cô anh Triển Nguyên vẫn mãi là hình tượng cao vời vợi, cho dù là thời học
sinh là học sinh suất sắc, hay giờ là chiến binh bọc thép ở trên thương
trường, tổng giám đốc Chu.

Đây coi như là chủ nghĩa đàn ông sao? Triển Nguyên rất ít khi hỏi về

vấn đề ‘Anh tới đón em được không?’ hoặc là ‘Lát nữa chúng ta đi ăn ở
đâu?’, anh luôn luôn trực tiếp quyết định, giống như hôm nay vậy, ‘Buổi tối
anh tới đón em đi ăn cơm, sau đó đi xem phim.’ Tất cả đều đã được sắp xếp
ổn thỏa, cho tới bây giờ cô chỉ cần nghe lời là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.