KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 32

Ở bên kia, bế con trai về nhà, Chu Triển Nguyên đưa về phòng, thay

quần áo, đắp chăn cho nó, thấy thằng bé ngủ an ổn mới xoay người ra khỏi
phòng.

Nhìn trong nhà vắng vẻ, lại không có người chăm sóc cho con trai, trong

lòng Chu Triển Nguyên thở dài, thầm nghĩ, phải để cho lão Triệu giới thiệu
một buổi xem mặt lần nữa, tóm lại trong nhà chắc chắn phải có một người
phụ nữ.

“Ba ba, ngày hôm qua chúng ta về nhà khi nào ạ?” Sáng sớm hôm sau,

Nãi Tích rất hưng phấn chạy vào nhà vệ sinh, chào hỏi người cha đang cạo
râu một chút.

Chu Triển Nguyên bỏ dao cạo râu xuống, mặt không biến sắc nói: “Hơn

mười một giờ, có chuyện gì sao?”

Cái miệng nhỏ nhắn của Nãi Tích chu lên cao, chớp chớp đôi mắt to, rất

vui vẻ nói: “ Nói cách khác ngày hôm qua ba ba đã mừng sinh nhật với con
rồi, đúng không?”

Chu Triển Nguyên nghe con trai nói vậy, nghĩ vốn nó không có mẹ từ

nhỏ, cũng chỉ có dì bảo mẫu Lý chăm sóc cho nó, anh lại bận công việc
thường xuyên, thời gian có thể dành cho con càng ít, trong lòng thấy áy náy,
không khỏi ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng vào con trai: “Nãi Tích, ba
ba nói, nếu nhé, ba ba tìm cho con một người mẹ chăm sóc cho con, con có
chịu không?”

Nãi Tích vừa nghe thấy lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn liền nhăn lại, đáng

thương cầu khẩn nói: “Ba ba, vì sao nhất định phải có mẹ ạ? Con chỉ muốn
có ba ba là tốt rồi...”

Chu Triển Nguyên khó chịu trong lòng, nhưng mà tóm lại vấn đề này

vẫn phải đối mặt, nâng đầu con trai lên, nhẹ giọng nói: “Nếu trong nhà có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.