Chu Triển Nguyên nhìn cô cười một cái, kéo Tiếu Hàm đến ngồi trên
ghế sô pha, nhìn ba mẹ giải thích nói: “Ba mẹ, đây là Tiếu Hàm, con gái của
bác Tiếu.”
Vừa nghe con trai nói như vậy, Thẩm Phượng Trân trừng mắt, lập tức
kích động vỗ đùi: “Tiếu Hàm?” Đời này Thẩm Phượng Trân nuối tiếc nhất
chính là chuyện không sinh được một người con gái, cho nên năm đó nhà
họ Tiếu bên cạnh sinh được một cô con gái mềm mại, bà rất là yêu thích, có
một lần còn muốn nhận Tiếu Hàm làm con gái nuôi, sau đó vì Tiếu Hàm
nhất quyết không chịu đổi cách xưng hô nên không giải quyết được gì, bây
giờ bỗng nhiên gặp lại tiểu nha đầu dịu dàng nhã nhặn trầm tĩnh đứng bên
người con trai, như thế sao lại không kinh ngạc?
Chén trà trong tay Chu Nghị Vinh cũng run lên, con gái nhà lão Tiếu?
Nhưng, nhưng mà, vì sao lại ở cùng một chỗ với Triển Nguyên?
Chu Triển Nguyên quay đầu lại nhìn Tiếu Hàm cười cười, nắm chặt tay
cô trấn an, đừng nhìn trên mặt Tiếu Hàm mỉm cười đúng mực, trong lòng
bàn tay đã ướt đẫm hết rồi. “Ba mẹ, vốn là đợi lúc hai người về mới nói,
bây giờ con và Tiếu Hàm đang hẹn hò với nhau.” Dừng một chút, nhìn vẻ
mặt kinh ngạc của cha mẹ, Chu Triển Nguyên lại bổ sung thêm: “Nếu bây
giờ hai người đều đã đến đây, ba mẹ, trước hết hai người khoan rời Thượng
Hải, đợi sau khi bác Tiếu và dì Vương đi du lịch về, còn phải nhờ ba mẹ đi
cùng một chuyến.”
Tuy hai nhà là bạn bè, nhưng đây là gặp mặt thông gia cũng không thể
tránh khỏi, huống chi anh còn muốn để lại ấn tượng tốt với bác Tiếu và dì
Vương, con rể lần đầu tiên đến thăm, tất nhiên càng trịnh trọng càng tốt, để
cha mẹ ra mặt là tốt nhất, không phải người xưa có nói, lệnh của cha mẹ, lời
của mai mối sao.
Chu Nghị Vinh kịp phản ứng đầu tiên, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của con
trai, lại nhìn thoáng qua Tiếu Hàm có chút khó xử, nghiêm mặt lên đóng vai