KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 336

2cm nữa, miệng hai người liền không còn khoảng cách.

Chu Triển Nguyên hiển nhiên đã nhận ra, khóe miệng gợi lên ý cười,

nghiêng người, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Cô nhóc kia, rõ ràng là cố
ý.

Tiếu Hàm đỏ mặt, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang phóng đại trước mắt,

người này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! Gặm miệng mãi thành nghiện phải
không? Tuy là hôn nhau có thể tăng tiến tình cảm, nhưng mà cũng phải nhìn
thời gian, tùy trường hợp chứ? Đây là phòng bếp, không phải phòng ngủ!

Không đúng, phòng ngủ cũng không được! Mấu chốt bây giờ là cô đang

nấu cơm, vẫn còn đeo tạp dề, cầm trong tay quả cà chua! Ngã mất!

“Nghĩ cái gì vậy?” Chu Triển Nguyên buông cô ra, khoảng cách vẫn

không đổi, buồn cười nhìn đôi má hồng hào của cô.

“Nằm… Không có gì…” Trong giây lát Tiếu Hàm che miệng, nói sai nói

sai, loại từ này không thể nói tùy tiện, quá mờ ám.

“Phòng ngủ?” Ánh mắt Chu Triển Nguyên phát sáng, mày đẹp nhẹ

nhàng giương lên, thân thể lại tiến lên, hôn noduyqle lên lông mi của cô: “Ý
tứ của tiểu Hàm là, trước chúng ta vào phòng ngủ? Sau đó lại nấu cơm?”

Tiếu Hàm khóc không ra nước mắt, Triển Nguyên anh có cần cười như

đạt được không vậy? Biểu tình bây giờ giống như sau khi Nãi Tích đạt được
khen ngợi vậy, không sai chút nào. Còn có, cơm có thể ăn bậy, nói không
thể nói lung tung, cô cũng không nói phòng ngủ.

“Đâu có… Ra ngoài, ra ngoài đi! Em phải nấu cơm rồi!” Tiếu Hàm thẹn

quá hóa giận, ra vẻ tức giận, đẩy anh ra ngoài, cái gì chứ, người này càng
ngày càng không đứng đắn, không thấy mặt cô đã hồng như quả trứng gà
luộc rồi sao. Nhưng mà, vì sao vừa rồi cô lại vươn lưỡi ra đón nhận anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.