KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 406

hứng phát huy. Nghe một chút, lqđ.dđ cái gì mà kêu Nãi Tích rất nhớ cô
giáo Tiếu, Nãi Tích rất muốn gặp ông bà ngoại? Ôi chao, quá thông minh ~
nhất là làm nũng sau cùng kia, đây không phải là muốn bà già này nhận
mệnh lệnh sao!

Cúp điện thoại, Vương Lan Phương có chút xấu hổ, không nghĩ tới lại

nói chuyện đến nỗi quên mất thời gian, vậy mà đã quá năm phút đồng hồ
rồi. “Phượng Trân, bà yên tâm, cháu trai bà ở nơi này của tôi sẽ không bị
đói.” Vương Lan Phương thề son sắt.

Thẩm Phượng Trân mếu, thì ra yêu cầu của Lan Phương bà đúng là

không cao, cháu trai tôi không đói bụng thì xong việc… Cháu trai, bà nội
cháu hối hận được không? Giao cháu cho bà ngoại tương lai hình như có
chút nguy hiểm? Lỡ như lúc bà nội gặp lại cháu, bánh bao nhân thịt đã gầy
thành bánh quẩy thì làm sao bây giờ?

Nhưng mà… Thẩm Phượng Trân cắn răng, vì tương lai của cha con,

cháu trai, cháu vẫn nên nhịn đói mấy ngày đi ~

Như vậy, lúc cha con còn chưa biết chuyện gì, con của anh đã thuận lợi

hoàn thành thủ tục kết giao.

Đến lúc tối, Chu Triển Nguyên liền nhận được điện thoại của mẹ, khi

đó, Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân đã trên đường về Thượng Hải
rồi.

“Con trai, chỗ bác ba con có chút việc, mẹ và ba con phải nhanh chóng

trở về, ngày mai Nãi Tích về, mẹ đã nhờ mẹ tiểu Hàm giúp đỡ chăm sóc,
đến lúc đó con đón Nãi Tích về sau đó cứ trực tiếp đưa đến nhà bác Tiếu đi
~” dặn dò xong lời này, Thẩm Phượng Trân lại bổ sung thêm câu: “Con trai,
cố lên ~” Không được cô phụ lại kỳ vọng của người mẹ này đấy ~~ mẹ con
muốn tiểu Hàm gọi một tiếng mẹ đã nghĩ hơn hai mươi mấy năm ~~ mẹ
nuôi không được, mẹ chồng cũng được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.