KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 413

Một người luôn có thành tích ưu tú như Chu tổng quản lý lúc này cũng

chỉ biết im lặng. Tất cả mọi nguyện vọng của mình, anh đều đã hạ xuống
thấp đến mức như vậy rồi, cha mẹ vợ tương lai cũng nên cho anh pass được
rồi chứ?

“Tốt lắm, Nãi Tích chúng ta trở về nhà thôi, bà ngoại Vương đã làm cho

con rất nhiều đồ ăn ngon rồi đó!” Tiếu Hàm đón lấy cậu nhóc từ trong ngực
Chu Triển Nguyên, cười híp mắt sờ sờ cái mũi nhỏ của cậu. Thật không
nhận ra nữa, nhìn thì có vẻ gầy đi, không ngờ trọng lượng cũng vẫn nặng
như vậy. Hóa ra là cậu nhóc đã lớn lên thêm rồi.

“Ái chà, xem Nãi Tích nhà chúng ta lớn chưa này!” Tiếu Hàm ngước

mặt lên, nghiêng đầu, hướng về phía Chu Triển Nguyên cười nói, không
biết vừa rồi mình đã nói một câu cực kỳ vô tâm, khiến hai người đàn ông
kia cũng không khỏi lộ ra nụ cười rất vừa lòng.

“Nãi Tích của nhà chúng ta ” – là của Chu Triển Nguyên và Nãi Tích.

Xem ra, anh cũng nên mang người về nhà sớm một chút mới được, Chu

Triển Nguyên sờ sờ cái cằm một cái.

Ba à, ba phải cố gắng lên đi, nhanh chóng cười cô giáo Tiếu về nhà đi.

Nếu không lại sắp xuất hiện cái miệng rộng, với cây gậy trúc gầy rồi! Nãi
Tích đập đập túi hạt dưa ở trên vai Tiếu Hàm, hướng về phía cha mình nháy
mắt như điên.

“Đi thôi!” Một tay Chu Triển Nguyên ôm lấy con trai, tay kia dắt Tiếu

Hàm, sau khi chào hỏi giáo viên xong liền dự định quay trở về nhà. Hôm
nay anh phải nương nhờ vào ánh sáng của con trai, rốt cuộc anh cũng được
cha mẹ vợ mời đi ăn cơm! TAT, Chu tổng quản lý cũng thật là khổ sở.

“Vương Tiểu Nha, Lí Manh Manh, Trần Hi, gặp lại sau nhé, ba mẹ của

tớ tới đón tớ rồi...” Nãi Tích nằm ở trên bả vai của ba, hướng về mấy người
bạn nhỏ của mình cười cười vẫy vẫy tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.