KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 44

Chu Triển Nguyên cười cười vẻ không có gì đáng kể, thuận miệng nói:

“Chẳng qua là một việc nhỏ, lần trước em giúp anh chăm sóc Nãi Tích anh
cũng chưa cảm ơn em, vẫn cứ để anh mời đi. Không lẽ lại để cho con gái trả
tiền.”

Tiếu Hàm nghĩ cũng đúng, anh Triển Nguyên vừa nhìn là thấy sẽ không

thua kém gì mấy người....kia, bản thân mình chỉ là một giáo viên nghèo,
vẫn không nên cùng anh gành trả tiền.

Nãi Tích đang hứng thú chơi xếp gỗ một mình, thấy ba ba đến, cũng

không muốn đi, cho đến khi Chu Triển Nguyên dùng pizza dụ dỗ, Nãi Tích
mới lưu luyến chia tay với trò chơi xếp gỗ, nhìn thấy Tiếu Hàm đứng phía
sau, cũng chỉ cúi đầu chào “Cô giáo Tiếu.”

Chu Triển Nguyên xin lỗi nhìn Tiếu Hàm cười cười, giải thích: “Do anh

đã làm hư Nãi Tích, thằng bé không thích nói chuyện cùng người khác, thời
điểm tâm tình tốt thì còn đỡ, nếu tâm tình mà kém, ai nó cũng không thèm
để ý.”

Tiếu Hàm nghĩ mình bị tên nhóc này làm nghẹn vài ba lần rồi, coi như là

sâu sắc hiểu rõ, biết thế nên gật đầu, thuận tay đỡ lấy cái túi từ tay Chu
Triển Nguyên, để cho anh có thể ôm Nãi Tích.

“Đi, đi ăn pizza thôi ~~” Tâm tình Chu Triển Nguyên hưng phấn hô một

tiếng, thấy thế Nãi Tích và Tiếu Hàm cũng không nhịn được cười rộ lên.

Chu Triển Nguyên nhìn hai người đứng về một phe cùng cười nhạo

mình, thật sâu trong mắt là vẻ cưng chiều, sủng nịnh: “Nãi Tích, cười cái gì
vậy? Ba ba đưa con đi ăn pizza, sao lại không nói tiếng cảm ơn nào thế?”

Nãi Tích ôm cổ ba ba, cọ xát mặt cha, tò mò hỏi: “Vì sao cô giáo Tiếu

cũng đi cùng chúng ta ạ?” Nó ít khi cùng ba ba ra ngoài ăn cơm, phần lớn
thời gian đều là bà Lý nấu, bọn họ cùng nhau chờ ba ba đi làm về ăn, hoặc
là nó ở nhà ăn cùng bà Lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.