KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 451

em gọi một tiếng mẹ."

Tiếu Hàm bĩu môi, quẹt mũi cô một cái, sẽ sẹp. Nhẹ nhàng nằm úp ghé

vào tai anh nói: "Kêu dì Vương là mẹ thật kỳ...” Kêu dì hơn hai mươi năm,
chợt muốn cô kêu là mẹ, đó là một vấn đề lớn.

Vốn Tiếu Hàm là một người không thích thay đổi, nói dễ nghe là yên ổn

ở tình trạng hiện tại, nói khó nghe một chút chính là nhát gan, sợ không
thích ứng với thay đổi sau này. Bằng không khi còn bé cô cũng sẽ không
cứng đầu không chịu kêu Thẩm Phượng Trân là mẹ nuôi.

Bây giờ trưởng thành, trên mặt cũng không còn non nót như trước,

nhưng tật xấu này ít nhiều vẫn còn sót lại, Mãnh Bất Đinh muốn cô thay đổi
cách gọi, vẫn sẽ cảm thấy có chút kỳ quái, dù sao cũng từ dì trực tiếp biến
thành mẹ.

Hơn nữa, sau khi chính thức cử hành hôn lễ mới gọi, hay là hiện tại nên

đổi cách kêu mẹ? Hoặc là sau khi cầm giấy kết hôn? Thật là một vấn đề lớn,
Tiếu Hàm lặng lẽ vỗ trán.

Chu Triển Nguyên buồn cười vuốt tóc của cô, nhẹ nhàng chống đỡ trán

của cô cười nói nói: "Thế nào, không muốn trở thành người của nhà họ Chu
anh?"

Tiếu Hàm đẩy anh ra, trên mặt ửng đỏ, thiệt là, ba mẹ đang ngồi cách đó

không xa, sao người này không chút kiêng kỵ, đợi lát nữa sẽ bị nói. "Nói gì
đó, bây giờ cũng không lưu hành sửa họ." Chu Hàm, một chút cũng không
dễ nghe như Tiếu Hàm.

"Tốt lắm, đợi lát nữa em thu xếp quần áo, theo anh trở về thôi." Chu

Triển Nguyên đưa tay cầm tay của cô, nhẹ nhàng cầm ngón trỏ của cô đùa
giỡn, không nặng không nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.