KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 449

“Chú, con có chuyện muốn nói với chú một tiếng. Ba mẹ con chuẩn bị

trở về rồi. Chuyện ở Thượng Hải vừa kết thúc thì bọn họ sẽ trở lại.” Mấy
năm trước sự nghiệp tại Thượng Hải của ba anh đã chuyển giao cho anh.
Lần này trở về là để làm chuyện cuối cùng. Sau khi ở đó xong xuôi thì ba
mẹ anh sẽ trở về đây dưỡng lão.

Nguyên nhân thúc giục ba mẹ ra quyết định phải tính tới chuyện của anh

và Tiểu Hàm. Trong điện thoại mẹ đã nói sợ sau này bọn họ sinh em bé mà
không có ai chăm sóc cho nên mới vội vàng trở về. Chu Triển Nguyên cười
khổ lắc đầu một cái, tại sao nghe giọng của mẹ cứ giống như không nhịn
được nữa mà muốn bồng cháu vậy? Không phải bà đã có cháu rồi sao? Tiếu
Hàm vẫn còn trẻ, anh định để cho cô tự do thêm vài năm nữa.

Chờ thêm vài năm nữa, đến khi Nãi Tích lớn một chút, lớn đến độ có thể

làm một anh trai đạt chuẩn thì anh và Tiếu Hàm sẽ suy nghĩ đến chuyện có
thêm em bé. Khi đó nếu cô muốn tiếp tục công việc thì giao đứa bé cho mẹ
hoặc là tìm vú em cũng được, còn nếu cô muốn tự mình chăm sóc con vậy
thì xin nghỉ ở nhà, anh nuôi cô cũng không có vấn đề.

Nghĩ đến đứa bé mềm mại, đáng yêu của anh và cô, trên mặt Chu Triển

Nguyên lập tức hiện lên nụ cười ấm áp. Đến lúc đó nên đổi xe, phải đổi loại
lớn một chút. Xe trẻ em, sữa bột, tã…. Đều phải chuẩn bị. A, anh đang suy
nghĩ cái gì vậy? Chu Triển Nguyên cười lắc đầu một cái, nghĩ xa quá rồi.
Hiện tại việc nên suy nghĩ chính là rước mẹ con Tiểu Hàm về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.