Tiếu Hàm suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu, "Chúng ta cũng nên
nới với ba mẹ một tiếng, cũng gần khai giảng, em phải về chuẩn bị một
chút." Hơn nữa Milk cũng được ông bà nội anh ôm đi, làm cho mẹ gần đây
không có quen, la hét muốn đoạt Milk về.
Chu Triển Nguyên nghẹn họng, chẳng lẽ bạn gái nhỏ của anh còn tưởng
rằng anh muốn cô trở về phòng trọ nhỏ của cô ấy sao? Nói tới, phòng ở kia
cũng nên thay đổi dụng cụ trong nhà, ngày nào đó chờ Tiểu Hàm rãnh rỗi
thì đi xem dụng cụ một chút, đổi lại những kiểu dáng cô ấy thích. Cuối
cùng cũng nên có chút cảm giác gia đình, dù sao cũng có rất nhiều người.
Đợi đến tất cả đồ đạc bị dời đến chỗ của Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm
mới phục hồi tinh thần. Nhìn vẻ mặt thản nhiên của người đàn ông kia, Tiếu
Hàm chỉ cảm thấy buồn cười. Chỉ là, cũng không có gì không được tự
nhiên, nếu trưởng bối hai nhà cũng đã thương lượng chuyện tổ chức tiệc
rượu, cô còn nói thêm gì nữa? Chỉ là, bé con không có ở đây, thật có chút
không quen. Phòng ở lớn như vậy, chỉ có hai người, có chút cảm giác vắng
vẻ, nhất là trong nhà của Triển Nguyên, đều là màu sắc lạnh lùng.
Nhìn cô gái liếc nhìn xung quanh, Chu Triển Nguyên cười khẽ ôm cô
nói: "Ngày mai anh không làm gì, chúng ta đi chọn mua mấy vật dụng mà
em thích."
Tiếu Hàm gật đầu một cái, mặc dù chưa định ngày cưới, nhưng chuyện
này ngược lại có thể làm trước, dù sao cũng là kế hoạch lâu dài.
Có điều, bây giờ có chuyện quan trọng hơn, để cô mở TV, đợi một tuần
lễ mới cập nhật phim Hàn!
Chu Triển Nguyên ngồi trên ghế sofa, cô gái lười biếng dựa vào trong
ngực, bất đắc dĩ nhìn người trong ngực, mắt to cũng trừng thành như vậy
rồi, phải tới như vậy sao? Có trai đẹp bên ngoài không nhìn, khẩn trương
với trai đẹp toả hào quang rực rỡ trên TV, đúng là, thiếu dạy dỗ.