KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 8

vật. Mỗi giáo viên phải thay phiên nhau chịu trách nhiệm, sau khi tan
trường, phải đợi đến lúc cha mẹ chúng đến đón mới có thể ra về.

“Tôi sẽ thay cô!” Trần Tư Tư vỗ ngực nói. Bây giờ bảo cô làm gì cô

cũng đồng ý, chỉ cần có người có thể thay cô đối phó với cuộc hẹn tối nay
là được. Ai ngờ được lần này Chủ nhiệm Hoàng tìm cho cô một người đàn
ông mất vợ còn có con trai, nếu không đi lại ảnh hưởng đến quan hệ với cấp
trên, thật khó xử cho cô.

“Tôi đến đó ngồi một lúc rồi đi. Cô không được trách tôi.” Tiếu Hàm ôm

lấy sách, nhìn Trần Tư Tư nói. Sắc mặt Trần Tư Tư vui mừng, không ngừng
gật đầu liên tục, chỉ sợ lát sau Tiếu Hàm đổi ý.

“Vậy cô lên lớp đi nha, tôi cũng chuẩn bị cho tiết học sau đây.” Trần Tư

Tư tươi cười hớn hở nói. Cô là giáo viên dạy toán lớp một, văn phòng ngay
bên cạnh.

“Ừ.” Tiếu Hàm cười cười, xoay người đi ra khỏi văn phòng. Cô tốt

nghiệp đã hơn một năm, dạy hai lớp ngữ văn lớp một, mặc dù là trường tiểu
học, nhưng suy cho cùng là nơi trung tâm của thành phố, vẫn có chút áp lực
đối với người mới như cô.

“Lý Thần, giúp cô mang bài tập xuống phát cho các bạn.” Tiếu Hàm

cười cười nhìn lớp trưởng nói, một cậu bé rất dễ thương, hay xấu hổ, nhưng
mà làm việc luôn nghiêm túc, khuôn mặt chững chạc nhỏ luôn đỏ.

“Vâng, cô giáo Tiếu.” Lý Thần đứng, đi lên bục giảng, mang vở bài tập

phát cho mọi người. Tiếu Hàm nhìn bọn nhỏ vội vàng thu dọn túi xách, một
chút lại đưa tay lên nhìn đồng hồ, đã đến giờ tan học, hẳn là lúc này phụ
huynh đã tụ tập trước cổng trường để đón bọn trẻ rồi.

“Các em, hết giờ rồi, về nhà nhớ chú ý an toàn nhé.” Cô còn phải giao

chúng đến tận tay cha mẹ mới có thể đi được. Cô đã sớm nhìn thấy Trần Tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.