KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 10

mặt xinh đẹp, nhìn có chút quen mắt, nhưng mà nghĩ lại thì chưa gặp lần
nào. Chu Triển Nguyên nhíu mày, không giống với lão Triệu nói, không
phải lão nói vợ lão giới thiệu cho anh một giáo viên có chút mập mạp nhìn
rất có tương lai sao? Nghe anh ta nói xong, Tiếu Hàm thầm thở ra một hơi,
đúng rồi, chính là nơi này.

“Chào anh, tôi là đồng nghiệp của Trần Tư Tư, cô ấy hôm nay có việc

không đến được lại sợ anh ở đây chờ, cho nên nhờ tôi đến đây gặp anh nói
một tiếng thật xin lỗi.” Tiếu Hàm nói không giống như Trần Tư Tư sắp xếp
lúc đầu. Xem ra người đàn ông đẹp trai trước mặt này chưa đến 30 tuổi,
Tiếu Hàm nghĩ Tư Tư lúc đó chắc chắn sẽ hối hận, có lẽ nên cho cô ấy một
con đường lui.

“Làm phiền cô đến đây một chuyến, thực ra có thể gọi điện thoại cho tôi

là được.” Chu Triển Nguyên vẫy vẫy tay gọi phục vụ, cười hỏi: “Uống gì
không?”

Tiếu Hàm có chút ngượng ngùng, bản thân cô chỉ tiện đường đi một

chuyến, còn muốn tiêu tiền của người ta. “Không cần đâu, một lát nữa tôi
phải đi, cũng không cần phiền phức.”

“Uống chút gì đi, hôm nay trời hơi lạnh. Nếu không, uống cao lương thì

thế nào?”

“Được, cảm ơn anh.”

“Không cần khách sáo, tôi tên là Chu Triển Nguyên, không biết gọi cô

như thế nào?” Chu Triển Nguyên nhìn cô gái trước mặt cười cười hỏi. Vốn
dĩ anh cũng không nghĩ đến việc xem mắt như thế này, chẳng qua là lão
Triệu nói đúng, công việc của anh rất bận rộn, ông bà nội của Nãi Tích
trước giờ ở bên ngoài, Nãi Tích lại nhỏ như vậy, mặc dù có bảo mẫu chăm
sóc, nhưng vai trò của người mẹ thật sự là rất quan trọng đối với sự trưởng
thành của một đứa bé. Nhưng mà, nếu muốn tìm anh nhất định phải tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.