KHÔNG CHIẾN ZERO RỰC LỬA - Trang 106

băng được xây xong mới tấn công. Quân Nhật ở Guadalcanal hầu hết đều là
lính công binh nên không chống cự được. Quân ta trong phút chốc đã bị
tiêu diệt hoàn toàn.

Tuy nhiên, những chuyện này ta chỉ biết được sau chiến tranh. Còn khi

đó, ta hoàn toàn không biết gì về cái tên Guadalcanal và việc Hải quân xây
dựng căn cứ trên đó.

Chắc Đại bản doanh cũng không nghĩ rằng quân Mỹ lại công kích trực

tiếp một hòn đảo nhỏ như thế. Họ chỉ nghĩ đó là một trận chiến nhỏ. Thế
nhưng hòn đảo ấy lại là chiến địa khốc liệt nhất Thái Bình Dương.

Ngày 7 tháng Tám năm 1942 là một ngày định mệnh. Như đã dự liệu,

vài ngày trước chúng ta đã từ Lae trở về Rabaul bảo trì máy bay, kết hợp
cho thành viên phi đội nghỉ dưỡng sức.

Tin Guadalcanal bị chiếm cũng truyền đến Rabaul trong ngày hôm đó.

Phi đội nhanh chóng ngừng không kích Cảng Moresby, chuyển sang tấn
công đoàn tàu vận tải của địch ở Guadalcanal.

“Guadalcanal ở đâu vậy?”
Ta hỏi Tam đẳng phi tào Saito cùng phân đội.
“Ta không biết. Còn chưa từng nghe chuyện có sân bay trên cái đảo

đó.”

Các thành viên phi đội không một ai biết về nó. Ngay lúc ấy, tin về đội

bảo vệ hòn đảo Tulaghi đối diện đảo Guadalcanal đó tự sát đang lan truyền.
Trong đội tràn ngập không khí nặng nề.

Bộ tư lệnh triệu tập mọi người và phát bản đồ hàng không. Theo đó, ta

biết nó cách Rabaul 560 hải lý, tức khoảng 1.000 km.

“Không thể được.” Tiểu đội trưởng Miyabe tự nói “Không thể chiến

đấu với khoảng cách như thế được.”

Miyabe nói giọng đau đớn. Lúc đó ta nghe tiếng quát lớn.
“Ai vừa mới nói Không thể được?”
Một viên sĩ quan trẻ với cơn giận xung thiên, dáng vẻ hung tợn đi tới.

“Mày, vừa nói gì?”

Tên sĩ quan vừa nói đã đấm thẳng vào mặt Miyabe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.