KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 254

thể đã có tin xấu. Nhưng chẳng có ai chạy quanh. Vì vậy tin xấu đã xảy ra ở
một nơi khác.

Nhân viên lễ tân ngồi ở lối vào khu bàn làm việc từng trông thấy tôi.

Cô ta quay chiếc ghế xoay và liếc Lee, Lee làm vẻ mặt như thể nói chuyện
với tôi lần nữa hay không thì cô cũng chẳng chết được. Thế nên cô tiếp tân
quay lại tỏ rõ vẻ mặt mình, như thể lựa chọn ở hay đi hoàn toàn là lựa chọn
của tôi. Tôi mở lối vào làm bản lề kêu rít lên, rồi lướt qua những chiếc bàn
về phía cuối phòng. Docherty đang gọi điện, chủ yếu là nghe. Lee chỉ ngồi
đó, chẳng làm gì. Lúc tôi tới, cô ngước lên nói, “Tôi không có hứng đâu.”

“Về chuyện gì?”

“Susan Mark,” cô nói.

“Có tin gì không?”

“Không gì hết.”

“Không có gì thêm về thằng bé à?”

“Ông đã đúng khi lo ngại về thằng bé đó.”

“Còn cô thì không?”

“Thậm chí một chút cũng không.”

“Hồ sơ vẫn đóng sao?”

“Còn chặt hơn ghim ấy chứ.”

“Được thôi,” tôi nói.

Lee ngừng một chút, thở dài nói, “Ông đã có được gì?”

“Tôi biết hành khách thứ năm là ai.”

“Chỉ có bốn hành khách thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.