KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 348

khỏi vòng chiến. Và ngay cả khi tỉnh dậy cũng chẳng có gì đảm bảo rằng
chúng sẽ nhớ được gì. Thậm chí tên của mình cũng chẳng nhớ. Tổn thương
ở vùng đầu có những ảnh hưởng khó đoán trước. Nhân viên y tế họ đâu có
đùa khi hỏi các nạn nhân hôm nay ngày mấy hay Tổng thống là ai.

Về phần tôi thì chẳng có gì ân hận. Chú ý đảm bảo an toàn vẫn tốt

hơn. Mấy kẻ khi đang đánh nhau mà nghĩ trước tới hậu quả mình gây ra thì
lại thường không đi xa đến mức ấy. Chính họ trở thành hậu quả. Thế nên
không có gì ân hận. Nhưng cũng chẳng giành được gì. Đó là điều đáng thất
vọng. Thậm chí những nắm đấm bằng đồng cũng chẳng vừa tay tôi. Tôi thử
cả hai cặp, quá nhỏ cả. Tôi ném chúng xuống một rãnh nước cách sáu mét.

Xe hơi của hai tên vẫn còn nổ máy bên rìa phố. Nó mang biển New

York. Không có hệ thống dẫn đường. Vì thế không có bộ nhớ số về địa
điểm căn cứ. Trong ngăn đựng đồ bên cửa, tôi tìm thấy một hợp đồng thuê
xe ghi tên người thuê mà tôi chưa bao giờ nghe tới và một địa chỉ ở London
mà tôi cho là giả. Trong ngăn đựng găng tay, tôi thấy sách hướng dẫn sử
dụng xe và một cuốn sổ nhỏ gáy xoăn, một cây bút bi. Cuốn sổ không viết
gì. Tôi lấy cây viết, bước lại chỗ hai gã rồi dùng lòng bàn tay trái tì mạnh
đầu Leonid xuống để giữ cho chắc. Rồi tôi dùng bút bi viết vào trán hắn, ấn
sâu ngòi bút vào da và miết đi miết lại cho rõ.

Tôi viết, Lila, gọi cho tôi.

Rồi tôi lấy xe của hai gã lái đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.