KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 346

“Một việc quan trọng. Một việc cần thiết.”

“Nó liên quan đến những gì?”

“Đi theo chúng tôi rồi hỏi cô ta ấy.”

“Tôi đang hỏi anh mà.”

Không có câu trả lời nào. Không nói chuyện thêm. Tôi cảm thấy

chúng đang căng lên. Tôi quan sát gương mặt Leonid. Thấy hai mắt hắn mở
to ra và đầu hạ thấp về trước khẽ gật. Chúng đồng thời xông thẳng vào tôi.
Tôi đẩy mạnh và lao người khỏi bức tường sau lưng, tì hai nắm tay vào
ngực mình và chĩa hai cùi chỏ ra phía ngoài như hai cánh máy bay rồi lao
vào chúng mạnh như chúng lao vào tôi. Chúng tôi gặp nhau ở một điểm duy
nhất, như một hình tam giác sụp cả ba góc vào tâm, hai cùi chỏ của tôi đánh
trúng mặt cả hai tên. Bên phải, tôi cảm thấy mấy chiếc răng trên của gã lùn
văng ra còn bên trái thì hàm dưới của Leonid rời khỏi vị trí. Lực tác động
bằng tích số của khối lượng và bình phương tốc độ. Tôi có khối lượng lớn,
song đôi ủng lại nhũn và hai chân tôi xỏ không chặt do nóng, thế nên tốc độ
của tôi thấp hơn lẽ ra phải có.

Nghĩa là làm giảm lực tác động một chút.

Và giúp cho cả hai tên vẫn còn đứng được.

Tức là tôi cần làm thêm chút việc.

Tôi lập tức xoay người lại nện cho gã lùn một cú đấm móc nặng

khủng khiếp vào tai. Chẳng theo thế gì hết. Chẳng theo chiến thuật nào. Chỉ
là một cú đấm không đẹp nhưng nặng. Tai gã bị dán bẹt vào đầu và mang đi
một chút lực, song phần lực lớn hơn nhiều đi thẳng qua phần sụn dập nát
mà vào thẳng hộp sọ. Cổ hắn giật mạnh sang một bên và tai còn lại đập vào
bờ vai bên kia. Đến lúc ấy với đôi giày tồi tàn tôi đã trở lại hướng cũ và
thúc cùi chỏ sâu vào bụng Leonid. Đúng chỗ tôi đã táng hắn lúc ở ga Penn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.