KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 491

Tôi nói, “Chúc may mắn. Nếu giữa chừng các ông nghĩ không ra thì

bảo tôi.”

Anh ta nói, “Một.”

Rồi: những thanh ray kêu lịch xịch ở đường ray bên cạnh tôi. Những

âm thanh kim loại du dương chạy đến rất lâu trước cả con tàu lúc này còn
đang trong đường hầm. Những âm thanh đó bị đuổi theo suốt cả quãng
đường bởi luồng không khí nóng dồn lại và tiếng rít sâu hơn. Một đoạn
cong ở tường đường hầm sáng lên vì ánh đèn pha. Chẳng gì xảy ra suốt một
giây dài. Rồi con tàu sầm sập hiện ra, chạy rất nhanh, nghiêng đi vì độ cong
của đoạn cua. Nó lúc lắc rồi thẳng lại, lấy lại tốc độ và rồi những má phanh
ngoạm xuống, rên rỉ và rít lên, con tàu chậm dần lại và ghé dừng ngay cạnh
chúng tôi, cùng với tất cả khối thép không gỉ sáng ngời và ánh sáng nóng,
tiếng xuỳn xuỵt, ken két và rền rĩ.

Một chuyến tàu tuyến R chạy về mạn trên thành phố.

Có lẽ mười lăm toa, mỗi toa lác đác vài hành khách.

Các nhân chứng.

Tôi liếc trở lại tay cầm đầu toán nhân viên điều tra. Khẩu Glock của

anh ta đã được nhét lại vào dưới áo khoác.

Chúng tôi đang ở mũi phía Bắc của sân ga. Tàu tuyến R dùng toa kiểu

cũ. Mỗi toa có bốn cửa. Toa đầu tiên dừng lại ngay bên cạnh chúng tôi. Tôi
ít nhiều đứng thẳng hàng với dãy cửa đầu tiên. Đám người của Bộ Quốc
phòng gần với hàng cửa thứ ba và thứ tư hơn.

Những hàng cửa mở ra dọc theo toàn bộ chiều dài con tàu.

Ở phía cuối đoàn tàu, hai người bước ra. Họ bước đi và biến mất.

Những hàng cửa vẫn mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.