KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 201

.1.

“Này, em đi đâu thế?”
Bỏ mặc giọng nói của Isao sau lưng, Miharu cầm lấy chìa khóa xe rồi

vội vã lao ra khỏi nhà.

Mình phải đi tìm Yuu!
Isao đã kể với Miharu, với một giọng điệu chẳng có vẻ gì là xấu hổ,

trái lại còn có phần nhẹ nhõm, rằng anh đã mang Yuichi vứt đi thật xa rồi.
Khi cô hỏi dồn, anh đành khai rằng trong lúc cô ngủ đã lái xe chở Yuichi
tới ngọn núi gần nhà và bỏ cậu lại ở đó.

Sao anh ta nỡ lòng làm thế chứ?
Trong lòng lẫn lộn cảm giác thất vọng và nghi ngờ chồng, Miharu vội

vã lái xe tới ngọn núi nọ. Nhìn lịch sử chạy xe trên bảng điều hướng xe, cô
cố gắng đi theo con đường đó.

Bốn giờ rưỡi chiều một ngày cuối hè. Trời vẫn còn sáng, nhưng chỉ

chừng một tiếng nữa mặt trời sẽ lặn dần. Nếu để trời tối thì việc tìm kiếm
sẽ rất khó khăn. Nhưng cô không định trì hoãn thêm tới sáng mai nữa.

Mình phải mau đi tìm và dẫn Yuu về!
Đáng lo nhát là cơ thể của con. Cơ thể đó quá yếu ớt trước những mối

đe dọa bên ngoài. Nếu bị động vật hoang dã tấn công, chắc con cô không
chịu nổi nửa đòn. Dù đó có là chim hay lợn rừng đi nữa. Cậu không có cách
nào tự bảo vệ mình, nên chẳng khác đứa trẻ sơ sinh là mấy.

Trên lịch sử chạy xe có ghi rõ ngọn núi mà Isao đã đem Yuichi đi vứt,

nhưng nếu không có nó cô cũng phần nào đoán ra. Vì cô đã từng đem vứt
chú chó mà Yuichi nuôi hồi tiểu học lên ngọn núi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.