KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 202

Đó là một con chó tạp chủng, to cỡ trung bình và rất thông minh, luôn

làm theo mọi mệnh lệnh của chủ nhân. Con chó đó vốn là do Yuichi nhặt
về, cậu đặt tên cho nó là Chataro, hồi đó con trai cô quấn quít cưng chiều
con chó lắm.

Rồi một ngày, không rõ vì sao nó cắn tay Isao, Miharu cũng không

biết chính xác lý do là gì. Cô đã hỏi Isao, nhưng anh chỉ bảo nó đột nhiên
cắn anh mà không giải thích thêm gì khác. Vết thương rất sâu, anh đã phải
khâu ba mũi. Cuối cùng, họ cho rằng con chó quá nguy hiểm và quyết định
không nuôi nó nữa.

Yuichi đã khóc lóc và phản đối rất nhiều, nhưng Isao rất cứng rắn.

Miharu cũng lo sợ chuyện xấu nhất xảy ra, nên cô đã không phản đối ý kiến
của chồng.

Lúc đem con chó đi vứt, việc chọn vứt nó ở ngọn núi thay vì mang

đến trung tâm y tế cộng đồng là do sự từ bi của Isao. Nếu mang nó đến
trung tâm y tế cộng đồng, nó sẽ bị tiêm thuốc trợ tử. Yuichi phản đối quyết
liệt chuyện đó nên họ quyết định sẽ mang con chó lên núi vứt. Đương
nhiên, việc mang động vật và bỏ lại trên núi là phạm pháp.

“Chataro thông minh lắm, nó sẽ sống khỏe mạnh trên núi thôi.” Isao

giả lả nói. Nhưng chó vốn là loài có bản năng tìm về nhà cũ. Nếu chỉ vứt nó
ở đấy rồi về thì nó sẽ về theo ngay, thế nên họ đã đóng một cái cọc xuống
đất và xích nó vào cái cọc ấy rồi mới đi về.

Họ dừng xe ở chân núi, một mình Isao dắt theo con chó xuống xe.

Trong lúc chờ Isao quay lại, Yuichi cắn chặt đôi môi, không nói gì cả. Giờ
nghĩ lại, cô có cảm giác bắt đầu từ ngày đó, Yuichi không còn nói ra suy
nghĩ và ý muốn của mình nữa, cậu đã trở thành một đứa trẻ hoàn toàn lặng
lẽ. Không khó để hình dung ra rằng đó là một sự kiện gây ảnh hưởng rất
xấu tới sự nuôi dưỡng và giáo dục về mặt cảm xúc cho Yuichi. Vừa nhớ lại
cảm giác tội lỗi khi đó, Miharu vừa quẹo tay lái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.