KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 127

KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU

Rachel Gibson

www.dtv-ebook.com

Chương 9

Cô bọc cần và cuộn dây câu bằng dây ruy băng hồng và nơ bướm lấp

lánh. Nó trông thật nữ tính và lòe loẹt, vì thế Sebastian đã phải giấu nó vào
phía sau ghế sofa trong ngôi nhà gỗ, nơi không có ai có thể nhìn thấy.

"Thật là một cô gái ngọt ngào."

Sebastian đứng bên dưới tấm vải bạt lớn được dựng ở sân sau của nhà

Wingate. Có khoảng hai mươi lăm khách mời, Sebastian chưa bao giờ gặp
họ trước đây. Anh được giới thiệu với mọi vị khách và đã nhớ lại hầu hết
tên của họ. Sau nhiều năm làm phóng viên, anh đã phát triển được khả năng
nhớ lại những sự kiện và con người.

Roland Meyers, một trong những người bạn thân của cha anh, đứng cạnh

anh, đang nhai nhóp nhép món gan ngỗng, "Ai?" Sebastian hỏi.

Roland chỉ tay về phía bãi cỏ, nơi một nhóm người đang đứng, mặt trời

đang lặn đang bao phủ những tia nắng vàng cam quanh họ. "Clare."

Sebastian dùng tăm xiên một miếng xúc xích nhỏ và đặt nó lên đĩa kế

bên món cua cuộn phomai Camembert. "Ồ, tôi nghe nói," Anh nhận ra cha
anh mặc một chiếc quần màu xám tro, áo sơ mi trắng và một chiếc cà vạt
xấu đau đớn có hình một con sói đang tru trên đó.

"Con bé và Joyve đã làm tất cả điều này cho cha cháu." Roland uống một

loại rượu không pha nào đó với đá, và nói thêm, "Họ như là gia đình với
Leo. Luôn chăm sóc tốt cho ông ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.