KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 190

Quay trở lại phòng ăn, Clare đặ rượu bên cạnh những chai khác. Cô làm

đầy khay đan bằng liễu gai màu đỏ với bánh quy giòn và ngắt một quả nho
xanh từ chùm của nó. Từ phòng khách, cô có nghe tiếng cười của mẹ cô át
đi tiếng trò chuyện của một nhóm người ở sảnh nghỉ kế bên cây thông
Noel.

"Ngày nay họ cho phép bất cứ người nào gia nhập câu lạc bộ" một người

nào đó nói. "Trước khi được gả vào nhà đó, cô ta làm việc ở Wal Mart"

Clare cau mày và thảy trái nho vào miệng. Cô thấy không có gì sai khi

làm việc ở Wal Mart. Chỉ có những người nghĩ điều đó sai mới đúng là sai
lầm.

"Chuyện tình duyên của cháu thế nào?" Berni Lang hỏi vọng qua từ bình

hoa thủy tiên được đặt giữa bàn.

"Hiện giờ cháu chẳng có ai cả". Clare trả lời.

"Không phải cháu đã đính hôn sao? Hay đó là con gái của Prue William

nhỉ?"

Clare thử nói dối, nhưng cô biết Berni không nhầm. Bà ấy chỉ sử dụng sự

chất phác giả tạo như một đòn bẩy để thực hiện một ít việc tò mò lén lút.
"Cháu có một lễ đính hôn ngắn ngủi nhưng nó không tiến được xa hơn"

"Điều đó thật tệ. Cháu là một cô gái quyến rũ, bác chỉ không hiểu tại sao

cháu vẫn độc thân". Bernioe Lang ở độ tuổi sáu mươi lăm đến bảy mươi,
mắc chứng bệnh loãng xương nhẹ và chứng xưng viêm của tuổi già. Nỗi
đau đó làm tổn thương một vài phụ nữ sau độ tuổi bảy mươi với niềm tin
rằng họ có thẻ đơn giản đến mức họ có thể hài lòng. "Cháu bao nhiêu tuổi?
nếu cháu không phiền lòng với câu hỏi của bác?"

Dĩ nhiên là cô phiền lòng, vì cô biết cuộc hội thoại này sẽ đi đến đâu.

"Không sao đâu. Cháu sẽ ba mươi tư tuổi trong một vài tháng tới"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.