KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 217

"Anh cũng thế."

Có thể, nhưng anh đã từng là một người đầy tội lỗi. Việc nói dối họ đã

ngủ cùng nhau của anh còn tồi tệ hơn lời cáo buộc anh lợi dụng cô.

"Nào đi lấy áo khoác. Tin anh đi, sau ngày hôm qua, anh đã học được bài

học của mình. Anh không muốn chạm vào em một chút nào nữa trừ khi em
muốn chạm vào anh."

Đó cũng là một rắc rối. Cô không chắc việc mình không muốn anh chạm

vào cô hay cô chạm vào anh. Cho dù cô chắc rằng đó chắc chắn là một ý
kiến tồi. Cô cau mày và nhìn chính mình. Ở cuối chiếc áo cổ cao sọc nổi là
chiếc thắt lưng da màu đen không phù hợp nằm ở đai lưng quần jeans của
cô. "Tôi mặc không hợp lắm cho buổi mua sắm."

"Tại sao không? Em trông thoải mái. Không quá cứng nhắc. Anh thích

em trông như thế này."

Cô ngước nhìn anh. Anh chẳng có vẻ gì bông đùa. Mái tóc cô được thả

xuống và có chỉ chải một ít mascara. Đôi khi các bạn cô trêu chọc vì cô
luôn phải trang điểm một chút gì đó mỗi ngày, ngay cả khi cô không có kế
hoạch ra khỏi nhà. Maddie và Lucy và Adele không quan tâm đến việc liệu
họ có làm hoảng sợ người chuyển phát nhanh của UPS hay không. Nhưng
cô thì có. "Chỉ một giờ thôi nhé?"

"Ừ."

"Tôi biết tôi sẽ hối hận về điều này," cô nói qua tiếng thở dài khi cô đi

đến tủ để đồ và lấy áo khoác.

"Không, em sẽ không hối hận đâu." Anh trưng ra nụ cười nửa miệng làm

nhàu đi các khóe của đôi mắt màu xanh lục. "Anh sẽ cư xử tốt ngay cả khi
em cầu xin anh ném em ngã xuống và ở phía trên người em." Anh bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.