KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 226

" Anh làm gì ở đây thế?" Cô nghe được rằng Sebastian đã quay lại để

nghỉ lễ Giáng Sinh ở đây. Anh được mời đi cùng Leo đến buổi ăn tối tại
nhà mẹ cô vào tối mai. Nhưng cô vẫn giật mình khi nhìn thấy anh đang
đứng đối diện với cô qua chiếc bàn nhỏ. Câu trả lời của anh là một sự kinh
ngạc còn lứon hơn.

" Mua một cuốn sách của em để tặng cha anh vào dịp lễ Giáng Sinh."

Nhìn thấy anh, một cảm giác nhỏ bé quen thuốc sống dậy trong cơ thể

cô. Cô không yêu Sebastian, nhưng cô có thích anh. Loàm thế nào mà cô
lại không thích một anh chàng đã không ngại đi mua sắm vào ngày lễ để
mua cho cha mình một cuốn tiểu thuyết lãng mạng cơ chứ? " Anh chỉ cần
gọi và tôi sẽ mang cho anh một cuốn."

Bên trong chiếc áo khoác bông đen, anh nhún vai. "Đây không phải là

chuyện gì to lớn."

Đó là một lời nói dối rành rành. Không một người ôn hoà nào lại có mặt

ở khi mua sắm trừ phải họ buộc phải làm thế. " Tôi đã ghé lấy bức tranh
cho Leo vào sáng nay." Cũng nhiều như việc cô thích anh, cô bị thu hút về
thể xác với anh. Cũng nhiều như cách cô bị thu hút bởi loại sô-cô-la nhân
nấm truffle của hãng Godiva. Chúng không tốt cho cô và có tính gây
nghiện. Nếu cô ăn được một viên, cô phải ăn luôn cả một hộp. Sau đó cô sẽ
mong có lại được nó, nhưng không , cô không thể chối bỏ việc cô muốn
cho tay vào hộp sô-cô-la và ăn ngấu nghiến nó như thế nào.

Nụ cười của anh làm tăng những nếp nhăn ở khoé mắt. " Thế em có quá

say mê với các dãy ruy băng không ?"

Cô tặc lưỡi và ngồi xuống. " Lần này thì không." Và không thể chối bỏ

với chính mình việc cô muốn được ngấu nghiến Sebastian như thế nào. "
Tôi chưa gói nó." Có thể bắt đầu từ cái đầu và óng và đi dần xuống, vượt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.