KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 229

chân anh bị đông lại ở sàn mái hiên nhà cô.

Anh ngướic nhìn lên mặt cô, dường như thoáng do dự trong giây lát, sau

đó bước vào trong. Anh đóng cánh cửa phía sau và tựa lưng vào nó. Ngọn
đèn chùm trải những ánh sáng vàng lên mái tóc vàng óng và đôi vai to lớn
của anh.

" Anh có đói không? Anh có muốn tôi gọi pizza không ?"

" Có," cuối cùng anh cũng cất tiếng. " Và không, anh không muốn

pizza." Anh ngả người ra trước, luồn tay mình quanh eo cô và kéo cô đến
sát vào ngực anh. " Em biết anh cần gì mà."

Hai tay cô lướt nệ trên lớp bông mềm mại của chiếc áo jacket của anh.

Qua cái cách anh nhìn cô, ý nghĩ của anh đã rõ ràng. Dù sao thì anh cũng
giải thích nó.

" Kể từ cái đêm anh nhìn thấy em lột hết đồ trên người mình chỉ chừa lại

chiếc quần lọt khe bé tí, anh đã nghĩ đến việc làm tình với em trong nhiều
lần hay bằng nhiều cách khác nhau. Khi anh đến buổi ký tặng tối nay của
em, anh đã nói với chính mình rằng anh ở đó chỉ để mua sách của em tặng
cho Leo. Điều đó đúng ba mươi phần trăm. Bảy mươi phần trăm còn lại là
nói dối. Trên đường đến nhà em, anh đã nghĩ tất cả các cách anh có thể thử
lột trần em ra. Nhưng vừa rồi khi em mở cửa cho anh, anh nhận ra rằng anh
không muốn thử lột trần bất cứ thứ gì trên người em. Chúng ta không còn
là con nít nữa. Không còn là trò chơi nữa. Anh muốn có được sự tham gia
hoàn toàn của em khi anh lột trần em ra."

Một phần trong cô cũng muốn điều đó. Thực sự muốn điều đó. Cái cách

anh nhìn cô đã làm cho tận sâu trong người cô nóng bừng lên. Cả hai đều
đang mặc áo quần đầy đủ và Sebastian vẫn còn mặc áo khoác, nhưng anh
đã làm cô hứng tình chỉ với một cái áp sát của cơ thể và âm thanh của sự
khát khao trong giọng nói của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.