KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 264

Hai mày cô nhướng lên. "Kiểu như tiểu thuyết của Ken Follett hay

Frederick Forsyth sao?"

"Có thể thế." Anh từ phía sau bàn đi ra và mỉm cười. "Hoặc có thể anh sẽ

trở thành một nam nhà văn viết truyện tình cảm vậy."

Đôi mắt cô mở lớn đằng sau cốc café và cô bắt đầu cười.

"Em cười gì chứ? Anh là một anh chàng lãng mạn mà."

Cô đặt cốc café lên bàn anh, và không biết làm sao, tiếng cười của cô

chuyển thành tiếng cười khùng khục như cố kìm nén trong cổ họng cho đến
khi anh vác cô lên vai và mang cô trở lại giường như nhân vật Valmont
Drake trong cuốn sách mới nhất của cô, Surrender to Love.

Vào ngày mùng ba tháng Ba, Clare tròn ba mươi tư tuổi với mâu thuẫn

thực tế về việc lớn hơn thêm một tuổi. Mặt này cô thích sự từng trải xuất
hiện mỗi năm khi tuổi của cô được tăng thêm và sự tự tin cũng đến theo sự
từng trải đó. Mặt khác, cô không thích đồng hồ tích tắc trong cơ thể cô. Cái
vẫn dõi theo cô mỗi ngày và mỗi năm và nhắc cho cô nhớ rằng cô vẫn còn
độc thân

Một vài tuần trước đây cô đã lên kế hoạch kỷ niệm ngày này với các bạn

của mình. Lucy đã đặt bàn cho bốn người tại Milky Way ở một tòa nhà cũ
trong khu mua sắm. Nhưng họ dự tính gặp nhau trước ở nhà Clare để cùng
nhau uống rượu và tặng quà sinh nhật cho Clare.

Khi Clare mặt chiếc váy liền hiệu Michael Kors mà cô mua trong dịp

giảm giá ở Nieman Marcus, cô nghĩ về Sebastian. Theo như những gì cô
biết, anh hiện đang ở Florida. Cô đã không nói chuyện với anh trong một
tuần, khi anh nói với cô rằng anh quyết định viết về làn sóng người Cuba
nhập cư gần đây ở khu Little Havana (1). Trong hai tháng qua cô đã gặp
anh ít nhất là cách hai tuần một lần khi anh lái xe hoặc bay đến Boise để
thăm cha mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.