KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 83

bà – là biết xin lỗi. Cô phải tự giết mình trước. "Hẳn đó là một cuốn sách
hay."

"Nó thật cuốn hút." Một nụ cười thoáng hiện trên môi anh.

Cô không hỏi anh đã đọc loại sách gì. Cô không quan tâm điều đó. "Cha

anh có trong nhà không?"

"Tôi không biết." Anh bước sang một bên, và cô bước ngang qua anh để

vào nhà. Anh có mùi khăn trải giường và làn da ấm áp. Là một người đàn
ông to cao, anh dường như làm mọi thứ xung quanh mình nhỏ đi. Hay cô
cảm nhận được điều đó chỉ vì cô quá quen thuộc với Lonny, người chỉ cao
hơn cô một vài phân và khá gầy.

"Tôi đã tìm trong nhà mẹ tôi và ông ấy không có ở đó." Cô đẩy kính mắt

lên phía trên đầu và nhìn Sebastian khi anh ta đóng cửa lại. Anh ta dựa lưng
vào cánh cửa, khoanh hai tay trước ngực và nhìn vào chân cô. Từ từ, ánh
mắt anh lướt từ mũi đôi giày sandal và đến chiếc áo đầm dây với họa tiết
các quả anh đào đỏ đậm. Ánh nhìn của anh dừng lại ở miệng cô trước khi
tiếp tục tiến đến mắt cô. Anh nghiêng đầu sang một bên, quan sát cô như
thể đang muốn tìm hiểu điều gì đó.

"Gì?" cô hỏi.

"Không có gì." Anh bật người khỏi cánh cửa và đi vào nhà bếp. Anh đi

chân trần. "Tôi vừa mới pha một bình café. Cô uống không?"

"Không. Vào hai giờ, tôi thường uống Coca dành cho người ăn kiêng."

Cô đi sau, ánh nhìn của cô tập trung vào bờ vai trần rộng lớn của anh. Cánh
tay áo phông vừa khít với cơ bắp tay, và đuôi tóc của mái tóc màu vàng cát
chạm vào gáy anh. Không còn nghi ngờ gì về điều đó. Sebastian là người
đàn ông chân chính. Một người đàn ông. Trong khi Lonny rất cầu kỳ về
quần áo của mình, Sebastian mặc nó để ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.