KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 119

G

Chương 18

Bước nhanh hơn nào!

iáo sư Trần được mời tham gia triển lãm từ lúc khai mạc ngày
mười lăm tháng chạp đến mười lăm tháng giêng. Lúc hai
người đến đã là mùng mười tháng chạp, chẳng mấy ngày mà
đã đến mười lăm tháng chạp.

Đến hôm khai mạc, mới sáng sớm lão Ngô và Giáo sư đã

chuẩn bị tươm tất chỉ đợi hai anh chàng hướng dẫn viên đưa đến
nơi triển lãm.

Tám giờ kém mười lăm, hai anh chàng đã bấm chuông, lão Ngô

chạy ra mở cửa. Hai anh thấy lão “thân chinh” ra mở cửa cho mình
nên có cảm giác như được sủng ái mà lại sờ sợ, vội vàng tuôn ra một
tràng cảm ơn. Khổ nỗi lão Ngô có hiểu gì đâu, lão nhìn hai người
bằng ánh mắt hời hợt rồi lại chạy về bên Giáo sư. Hai anh chàng
chắc rằng mấy câu này lão đã nghe đến phát ngán rồi, nên
chắc lão đang cười thầm trong bụng.

Nghĩ vậy mà lòng dạ lại rối như tơ vò.

Bốn người ăn sáng xong thì lên xe đến địa điểm triển lãm, triển

lãm được tổ chức ở gần trung tâm thành phố. Bắc Kinh là trung
tâm văn hóa chính trị nên cơ sở hạ tầng rất hoành tráng. Lão Ngô
suốt ngày quanh quẩn một chỗ nên cảm thấy cứ há hốc mồm ra
mà chiêm ngưỡng. Mặc kệ Giáo sư ngăn cản, lão cứ hạ kính cửa xe ra
ngắm, có như vậy mới cảm nhận được “hơi thở” của Bắc Kinh chứ.

Cho dù lão rất muốn cảm nhận không khí Bắc Kinh, tài xế vẫn

lái xe như bay, tám giờ rưỡi đã đến triển lãm. Lúc xuống xe mặt lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.