KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 149

băng? Cơm còn chẳng có mà ăn nữa là... lúc nhỏ chỉ có một trò chơi
duy nhất là đánh tam cúc.

Bắc Kinh mới sang năm mới mà nhiệt độ đã xuống âm, Long

Khánh Hiệp lại còn lạnh hơn. Giáo sư Trần cứ thấy lão Ngô mặc
chưa đủ ấm nên đã đến Vương Phủ Tỉnh mua mũ len, khăn quàng
len, bao tay len toàn loại cao cấp, lại còn mua cả kem chống nứt vì
sợ lão bị nẻ da.

Lão Ngô không biết giá tiền lại thấy Giáo sư cũng mua một bộ

giống vậy, nên lão hớn hở “diện”, hí hửng vì mặc “đồ đôi” với Giáo
sư.

Lão Ngô và Giáo sư Trần cùng thở phào nhẹ nhõm vì Long

Khánh Hiệp không có đông người như họ tưởng tượng. Hai ông chỉ sợ
lại gặp phải thảm cảnh “rừng mông” như ở Hương Sơn.

Bốn người mua vé vào cổng, chú nhóc bốn tuổi Gia Hào không

phải mua vé. Họ không quên nhờ người chụp giúp ảnh cả gia đình ở
cổng vào, rồi vừa nghển cổ ngước nhìn vừa đi vào.

Điêu khắc băng ở Long Khánh Hiệp thực sự rất hoành tráng, có

đủ các loại điêu khắc khiến người ta phải nhìn không chớp mắt
như: điêu khác mười hai con giáp, tượng phú quý, tượng danh nhân,
rồi có cả tượng kỳ quan... Trần Gia Hào ngồi trong lòng cha mà cứ
vỗ tay chan chát, hết ngoái nhìn bên này lại nhìn sang bên kia, đôi
má đỏ hây hây vì thích thú.

Lão Ngô với Quốc Bảo Bảo cũng hào hứng như nhau, đối với họ

một đôi mắt là không đủ để ngắm nghía. Nhưng có cái khác là lão
Ngô thì cầm điện thoại chạy khắp nơi chụp hình tự sướng, còn
Quốc Bảo Bảo thì e lẹ đứng một chỗ không chịu chụp ảnh.

Lão Ngô tò mò hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.