KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 150

Bảo Bảo sao cháu không chụp hình vậy.

Bảo Bảo một tay giữ tấm mạng che mặt phía bên phải, còn chân

thì di di trên mặt đất:

Mặt cháu có vết sẹo,... chụp hình không đẹp.

Quốc Bảo Bảo là một đứa trẻ đáng thương, lớn lên ở cô nhi viện,

từ nhỏ đã thay các cô bảo mẫu chăm sóc những đứa bé ít tuổi hơn
mình, chẳng lúc nào được ngơi tay. Đây cũng không phải là lần đầu
tiên cậu được đến Long Khánh Hiệp. Mỗi năm tết đến thường có
vé mời dưới danh nghĩ quyên tặng của Long Khánh Hiệp gửi cho cô
nhi viện. Nhưng trẻ em ở cô nhi viện thì đông như thế, mà chỉ có một
cái máy chụp ảnh. Mỗi lần đến các cô ở cô nhi viện dẫn theo bao
nhiêu là đứa trẻ, nên chỉ có thể chụp cho chúng mấy cái ảnh tập thể ở
những chỗ phong cảnh đặc biệt, chứ không thể chụp ảnh cho tất cả
mọi người được.

Đây là lần đầu tiên đến Long Khánh Hiệp sau khi đi làm của

Quốc Bảo Bảo, người đi cùng không nhiều mà máy chụp hình thì
không chỉ có một cái, nên cậu rất muốn chụp hình. Nhưng nửa
tháng trước mặt cậu bị thương, bây giờ còn đang phải che mạng, thế
thì ảnh chụp có đẹp gì cho cam? Nghĩ đến đây cậu không muốn
chụp ảnh nữa, trong lòng buồn khôn tả, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn
nghe lời vì ngại làm khó Trần Tạ Kiều.

À, chuyện này chứ gì!

Lão khoát tay:

Chẳng qua cũng chỉ là một tấm mạng chứ gì... lão Ngô này không

có tài gì, nhưng mà khả năng chỉnh sửa ảnh của bác cũng không tồi.
Cháu cứ chụp đi rồi đưa cho bác, bác giúp cháu dùng máy tính bóc
tấm mạng này là OK rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.