KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 113

những lời nhận xét về cặp ngực lớn của cô một vài năm trước đây, cô sẽ bật
khóc và chạy ra khỏi nhà anh ta. Cô nghi ngờ đó chính là lý do anh ta lăng
mạ cô.

Một lần nữa.

Cô quay lại và anh ta cọ xát bàn tay bị thương lên vùng bụng và ngực.

Tiếng sột soạt của thanh nẹp có thể nghe được so với những giọng nói nhỏ
phát ra từ tivi. Anh ta vẫn nhắm mắt, và cô tự hỏi mình có nên đánh thức
anh ta dậy ăn trưa hay không. Thay cho việc đánh thức, cô nhẹ nhàng đi ra
khỏi phòng. Tốt hơn hết là không nên chọc vào người hung bạo.

Cô quay lại phòng làm việc, trả lời một vài thư từ người hâm mộ. Trong

hai ngày tiếp theo cô chủ yếu viết các email trả lời chung cho tất cả, hoặc
xóa đi các thông điệp không thích hợp. Vào thứ tư, cô không trả lời thư để
lái xe đưa Mark đến tái khám với bác sĩ cách đó một vài dặm, và vào thứ
năm cô lái xe đưa anh ta đến cửa hàng của Verizon. Cả hai lần anh ta đều là
một tài xế băng sau tồi tệ. Cô đã đe dọa là sẽ chở anh đi vòng quanh bằng
chiếc Honda của cô nếu anh ta không câm miệng.

Anh ta đã làm thế. Chỉ trong một vài phút.

“Mẹ kiếp!” anh ta hét toáng lên khi cô chở anh ta về nhà từ cửa hàng

Verizon vào chiều thứ năm đó. “Chiếc xe đó suýt nữa đụng trúng vào thân
xe chúng ta.”

“Sai một ly đi một dặm,” cô trích lời mẹ mình thường nói.

“Dĩ nhiên là không, nếu không xe cô sẽ không sứt mẻ như vậy.”

Chiếc Honda của cô không “sứt mẻ”. Nó chỉ có một vài vết xước khi đỗ

xe. “Nếu thế, từ nay trở đi chúng ta sẽ đi bằng xe của tôi. Anh có thể gọi tôi
là con bét và con ngựa nhỏ, nhưng anh là tài xế băng sau tồi tệ nhất toàn
bang Washington và một nửa bang Oregon.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.