KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 114

“Cô không biết mọi tài xế băng sau ở Washington và một nửa bang

Oregon.”

Cô lờ đi lời nhận xét của anh. “Anh chê bai khi tôi lùi lại hơi nhanh. Anh

chê bai khi xe không đi đủ nhanh. Anh chê bai khi tôi vượt đèn vàng và chê
bai khi tôi ngừng lại,” cô nói. “Với một người có quá nhiều thứ trong cuộc
sống như anh, anh kêu ca hơi bị nhiều.”

“Cô chẳng biết tí gì về cuộc đời của tôi.”

“Tôi biết anh buồn bực. Anh cần có một sở thích nào đó. Anh cũng cần

làm điều gì đó.”

“Không sở thích gì cả.”

“Tôi nghĩ anh nên tham gia vào trại khúc côn cầu trên băng cho thiếu

niên. Qua việc đọc email của người hâm mộ gửi cho anh, tôi nhận ra rằng
anh là một người có ảnh hưởng tích cực đến cuộc sống của những đứa trẻ
đó.”

Anh nhìn ra cửa sổ ghế phụ và im lặng trong một vài giây trước khi anh

ta nói, “Trong trường hợp cô không nghĩ đến, hiện tôi không thể trượt băng
được nữa.”

“Khi tôi đi xem trận đấu chung kết Stanley Cup với em gái và Jules, tôi

chú ý rằng các huấn luyện viên của Chinooks chỉ đứng đằng sau băng ghế,
cực kỳ cáu kỉnh và gào thét rất nhiều. Anh có thể làm điều như thế. Anh rất
giỏi trong cáu kỉnh và gào thét.”

“Tôi chưa bao giờ la hét với cô.”

“Anh vừa mới hét “mẹ kiếp!” với tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.