KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 123

“Cô ấy trông như thế nào?”

“Hết sức quấy rầy tớ.” Mark ngã người ra sau lớp da mềm mại của chiếc

đivăng. “Các cậu sẽ biết ngay thôi.”

Một vài phút sau, cô ta bước vào phòng, một cô gái cao một mét năm

đang mang một cái thùng bé tẹo chứa đầy đá và bia Corona. “Chào các quý
ông. Không cần đứng lên đâu,” cô nói mặc dù không một ai trong số họ
đứng lên. Cô ta mang đôi giày rườm rà mà cô ta yêu thích và một chiếc váy
da ngắn với hình động vật được in trên đó – là hình con ngựa vằn thì phải.
Chiếc áo cánh màu đen rộng lùng thùng có một cái nơ bướm ở phía trước,
và chiếc điện thoại màu cánh sen đỏ được gắn vào chiếc thắt lưng đỏ được
quấn quanh eo cô ta. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn làm việc với cô ta,
Mark nhận ra rằng phần áo phía trên của cô ta luôn chùng xuống và phần
dưới luôn bó sát. Anh tự hỏi liệu có phải cô ta nghĩ rằng những chiếc áo
lớn, rộng rãi sẽ làm cho bộ ngực lớn của cô ta trông ít được chú ý đến hay
không. Chúng không như thế. “Tôi là Chelsea Ross, trợ lý riêng của ông
Bressler.” Cô cúi người tới trước để đặt chiếc thùng đựng bia lên bàn café,
và Mark nhìn thấy ánh mắt của Frankie chăm chú vào phần mông được bao
bọc trong chiếc váy da sọc-đen-trắng. “Tôi đã mang bia đến. Có ai muốn
uống thêm không?”

Tất cả bốn quý ông đều đưa tay lên như thể họ đang học ở trường vậy.

“Trông cô rất quen,” Walker nói, nghiêng đầu mình sang bên để nhìn kỹ

cô hơn.

Mark cũng đã luôn nghĩ như thế.

Cô cầm lấy một chai bia ra khỏi thùng, trượt tay mình lên phía trên chai

bia và mở nắp nó ra. “Anh đã xem bộ phim The Young and the Restless
chưa?”

“Chưa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.