KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 171

Cô cảm thấy như mình không thể thở nổi. “Ông Bressler!”

Ánh mắt anh nhìn cô từ bên dưới mi mắt nặng trĩu. “Cô không nghĩ giờ

là thời điểm cô gọi tôi là Mark sao? Đặc biệt là sau những gì cô để tôi làm
với cô.”

“Đó là những việc gì?”

Anh cười tủm tỉm và hạ thấp mặt xuống. “Điều này, ” anh nói ngay phía

trên môi cô. “Ở đây.” Đôi môi anh lướt khắp gò má và anh thì thầm vào tai
cô. “Ở khắp nơi.”

Họ chưa từng làm điều này. Cô sẽ nhớ nếu anh hôn cô. Đặc biệt là “ở

khắp nơi”. Cô đưa tay lên vai để đẩy anh ra. Bên dưới lòng bàn tay cô, các
cơ bắp rắn chắc của anh làm thành từng bó và cứng như đá.

“Đúng rồi,” anh thì thầm vào một bên cổ cô “Chạm vào tôi lần nữa.”

Lần nữa sao? Hơi thở mềm mại của anh vuốt ve làn da cô và mang lại

hơi ấm trải dài khắp người cô. Anh hôn vào bên dưới tai cô, và cô cảm thấy
thật tuyệt. Thật dễ chịu. Như một lần làm tình chậm chạp, uể oải trong một
ngày mùa hè nóng ẩm. Dứt khoát đó là điều cô không nên có đối với chủ
của mình. “Tôi nghĩ anh cực kỳ không thích tôi cơ mà.”

“Tôi rất thích cô.” Anh hé miệng và nhẹ nhàng mút làn da ở một bên cổ

cô.

Cổ cô như thắt lại. “Tôi không nghĩ chúng ta nên làm điều này.” Cô tự

kiềm chế.

“Không. Chắc chắn là không.” Anh hôn vào chỗ trũng ở cổ cô, từ từ hôn

lên đến cằm, và thì thầm trên môi cô. “Nhưng, kệ mẹ nó đi.” Trước khi cô
có thể phản đối, môi anh đã nuốt trọn môi cô và cướp đi hơi thở của cô.
Lòng bàn tay nóng ấm của anh ôm lấy khuôn mặt cô, ngón tay cái cọ cọ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.