KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 210

Chelsea cho rằng phù hợp với anh.

“Howard không già đến thế Mark. Và, đúng vậy, chúng tôi vẫn sống

cùng nhau.”

“Không già đến thế? Ông ta sắp được bảy lăm tuổi rồi đấy.”

“Sáu mươi lăm,” Chrissy sửa lại lời Mark nói.

Nếu cô ta cho rằng người đàn ông bảy mươi lăm tuổi sống cùng với

mình không già, thì ít ra cô ta cũng phải ở độ tuổi ba mươi lăm. Điều đó
dẫn đến việc không biết người phụ nữ trước mặt mình bao nhiêu tuổi rồi.
Nhưng Chelsea là ai mà có quyền xét đoán người khác cơ chứ? Cô chắc
mình cũng phải lấy một ông già mới sờ được vào chiếc túi Fendi quý phái
như thế.

Sự chú ý của người phụ nữ đó hướng về phía Chelsea. “Bạn gái của anh

à?” Việc ai đó nhầm cô với bạn gái của Mark thật khôi hài. “Ồ, tôi…”

“Chelsea,” anh cắt ngang lời cô. “Đây là Christine, vợ cũ của tôi.”

Vợ? Cô nhớ Mark đã từng nói điều gì đó về vợ cũ của mình sửa mũi. Cô

tự hỏi trước đây mũi cô ta sẽ lớn cỡ nào. “Rất vui được gặp cô.” Cô đưa tay
mình ra.

Những ngón tay của Chrissy chỉ chạm nhẹ vào tay của Chelsea trước khi

cô ta lấy tay lại và thả xuống bên hông. Sau đó chuyển sự chú ý của cô ta
về phía Mark. “Tôi nghe nói anh đã ở trong bệnh viện hồi phục chức năng
cho đến tháng vừa rồi.”

“Tôi đã nhận được hoa của cô. Thật cảm động. Thế Howard có biết việc

đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.