KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 238

“Ty đã cầu hôn tôi.”

“Và cô đã không nói không với anh ấy sao?”

Ty đến phía sau Faith và vòng hai tay quanh eo của cô ấy. “Sao cô ấy

phải làm thế?”

Cô ấy ngả người tựa vào Ty và mỉm cười. “Tôi đang tính nhờ anh làm

phụ dâu cho tôi đó, Jules.”

Ty cười lớn và Jules càng cau có hơn. “Khôi hài nhỉ?”

“Tôi không đùa đâu. Tôi muốn anh có mặt trong đám cưới của tôi.”

Trong khi cả ba người họ nói chuyện về các kế hoạch cho buổi lễ cưới,

Chelsea xon phép rời đi. Phần lớn mọi người đều đã rời phòng, và cô bước
một vài bước về phía chiếc cup. Cô dừng lại kế bên Mark và cảm nhận sức
nóng một lần nữa lại trào dâng trong ngực mình. Cô muốn nói với chính
mình rằng sự tự hào đã làm cô đau đớn, nhưng mặc dù cô là một diễn viên
giỏi, cô lại là một kẻ nói dối tệ hại. Đặc biệt là với chính cô.

Anh đã không nói bất cứ điều gì khi nhìn chăm chú vào biểu tượng cho

thành tích của anh. Mục tiêu cho cuộc đời anh. Giấc mơ của anh. Anh nhìn
nó như thể anh đang bị quyến rũ vậy. Như bị thôi miên bởi sự sáng bóng
của nó. Hoặc có thể anh chỉ đang muốn lờ cô đi lần nữa.

“Nó to hơn tôi nghĩ,” cô nói, “Chắc chắn nó cũng sẽ khá nặng nữa.” Cô

chỉ có thể tưởng tượng ra xúc cảm mà anh ắt hẳn đang cảm nhận. Cô biết
rằng nếu cô giành được giải Oscar hay thậm chí một giải Emmy, cô sẽ chết
ngất vì sung sướng. Cô chắc chắn mình mắc phải chứng căng trương lực.
“Tôi không biết nhiều lắm về môn khúc côn cầu, nhưng khi nhìn thấy
những cái tên được khắc lên chiếc cup mang đến một cảm giác đầy kính sợ.
Như lần đầu tiên tôi đứng ở đài tưởng niệm Lincoln. Nó thật hùng vĩ và
mang đầy tính lịch sử.” Anh vẫn không nói gì. “Anh nghĩ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.