KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 267

điểm cô rời nhà anh, đồng hồ chỉ mười giờ tối, và cô cảm thấy cực kỳ mệt
mỏi trên giường mình. Bo đã nhắn lại là cô sẽ qua đêm với Jules. Và
Chelsea đã không gặp em gái mình cho đến khi cả hai cùng rời nhà đi làm
vào ngày hôm sau. Khi cô đặt chân lên cửa trước của Mark, sự e sợ một lần
nữa lại đè nặng lên dạ dày cô. Hôm nay là sáng thứ Hai, và ký ức về những
ngày cuối tuần ở bên Mark đột nhiên hiển hiện. Cô chưa bao giờ muốn trở
thành một trong số những người phụ nữ có quan hệ tình cảm với những
người nổi tiếng, đặc biệt là người chủ của mình. Cô chưa bao giờ mong
muốn trở thành một trong số những người phụ nữ phải rời đi với hai bàn
tay trắng cùng với một trái tim tan vỡ và không việc làm.

Cánh cửa trước của nhà Mark không khóa, và anh đang gõ gì đó trên

máy tính bằng hai ngón tay trong phòng làm việc. “Ngôi nhà ở Issaquah đó
đã giảm hai mươi ngàn đô so với giá ban đầu,” anh nói mà không cần nhìn
lên. “Đó không phải là ngôi nhà có phòng thay quần áo lớn riêng biệt mà
em thích sao?” Anh nhấn nút gởi, sau đó với tay lấy cây batoong đang tựa
vào bàn làm việc.

“Ừm. Nó có các giá đựng giày xoay tròn.” Có điều gì quan trọng nếu cô

thích nó? “Anh có ổn không? Em không hề thấy anh sử dụng cây batoong
một vài ngày gần đây.”

“À, do vết thương của anh ngày càng tốt hơn.” Anh đứng dậy và đi về

phía cô. “Nếu em lo lắng, em có thể đi lên lầu và giúp anh xoa bóp.” Anh
đẩy một bên tóc ra sau tai cô.

“Cái đó không nằm trong bản miêu tả công việc của em.” Cô bước lùi lại

trước khi cô nhượng bộ sự cám dỗ và tựa mặt mình vào lòng bàn tay anh.
“Nếu em tiếp tục làm việc cho anh, chúng ta phải đặt ra các ranh giới.” Nếu
có thể có các quy tắc, cô sẽ không trở thành một người phụ nữ thiển cận
buồn chán.

Anh đặt một tay lên hông. “Ranh giới gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.