“Điều tốt là tôi không quan tâm cô nghĩ gì.”
Cô thở ra và tròn mắt nhìn anh. “Tôi cũng được hỏi liệu anh có dự tính
tham gia chơi trong giải golf của những người nổi tiếng của Chinooks mùa
hè này không?”
Cô như một con ruồi bay vo vo quanh đầu anh làm anh cực kỳ khó chịu.
Quá tệ là anh không thế đập cho cô một phát. Anh thấy mình bị xúi giục
với ý nghĩ đột nhiên hiện ra trong một phút rằng chỉ cần một cú đập mạnh
vào mông, có thể làm cô thấy bị xúc phạm và bỏ đi. Giờ chỉ mới hơn 10h
trưa và anh cực kỳ mệt mỏi. Chuyên gia vật lý trị liệu của anh, Cyrus, đã tạt
qua từ sáng sớm và họ đã luyện tập chăm chỉ trong một tiếng ở phòng tập
trên lầu. Nhưng điều đó lại không làm anh mệt nhọc. Anh đã không ngủ đủ
giấc đêm trước vì không uống thuốc ngủ. Phần nào vì anh muốn biết liệu
còn cần nó không và phần nào vì anh không muốn bất cứ giấc mơ quái đản
có cô trợ lý xuất hiện.
Cô nghiêng đầu sang một bên, phần đuôi tóc màu hồng pha đỏ tươi chạm
nhẹ vào một bên cổ mềm mại. “Anh nghe tôi nói gì không, ông Bressler.”
“Thật không may là có.” Anh quay lại màn hình và nhìn vào bất động
sản ở Newport Hills. Nó nằm trên nước và anh không thích lắm. Việc sống
gần nước sẽ xuất hiện rất nhiều rệp. “Tôi sẽ không chơi trong năm nay.”
“Tại sao? Anh luôn chơi trước đây mà.”
“Tôi không thể chơi với một tay.” Điều đó không nhất thiết là sự thật.
nếu anh muốn chơi, anh có thể chơi bằng cách dùng răng giữ lấy gậy.
“Tôi có thể giúp.”
Anh gần như bật cười, và bấm vào bất động sản tiếp theo mà cô ta nghĩ
anh có thể thích. “Ừm, bằng cách nào?” Đứng phía trước và giữ gậy bằng
tay phải trong khi anh giữ nó bằng tay trái sao? Anh nghĩ về phần lưng của