KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 255

anh đã sốt rồi còn ở đây làm gì? Uống thuốc rồi ngủ đi.”

“Nhỏ nhỏ thôi, mẹ tôi đang ở đây.” Mục Dục Vũ kéo tay cô xuống, nhưng
bỗng thấy mát lạnh nên có chút không nỡ buông, thế là cứ nắm lấy, liếc nhìn
Nghê Xuân Yến, phát hiện mặt cô ửng đỏ.

Mục Dục Vũ lặng lẽ buông tay, đứng lên chỉnh lại quần áo, lãnh đạm nói:
“Đi, đến một nơi cùng tôi.”

“Đi… đâu?” Giọng Nghê Xuân Yến nhỏ dần.

“Đến chỗ mẹ tôi, ngày mai bà động quan, dặn có thứ này bắt buộc phải
mang theo.”

“Tôi đi có hợp không?” Nghê Xuân Yến do dự. “Tiểu Siêu còn đang ở nhà
đợi tôi.”

Mục Dục Vũ không nói gì, chỉ ngạo nghễ nhìn cô từ trên cao.

Nghê Xuân Yến bị anh nhìn nên bó tay, bĩu môi đầu hàng. “Được, tôi đi với
anh. Đi thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.