KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 270

Sau đám tang, trợ lý Lâm đưa Mục Dục Vũ về thẳng nhà họ Mục. Trên xe,
anh gọi điện cho Diêu Căn Giang, chỉ thị anh ta gửi báo cáo điều tra của
thám tử tư về Diệp Chỉ Lan trong thời gian gần đây, và làm thêm vài việc
nữa. Cúp máy xong, anh lại gọi điện thoại cho luật sư ly hôn của mình, quả
nhiên không ngoài dự đoán, Diệp Chỉ Lan vẫn cương quyết không chịu ly
hôn, trừ phi chia tài sản theo luật định.

“Cô ta nghĩ hay lắm!” Mục Dục Vũ hừ lạnh.

Luật sư nói: “Nếu ngài muốn giữ toàn bộ tài sản riêng, bà Diệp đề xuất một
khả năng khác.”

“Chuyện gì?”

“Tặng lại cho bà ấy Diệp thị sau khi cải tổ lại.”

Mục Dục Vũ cười phá lên, hỏi ngược lại: “Anh nghĩ tôi là loại người nôn
thức ăn đã ăn ra ngoài à?”

Cúp máy rồi, anh liếc nhìn trợ lý Lâm. Nhìn anh ta có vẻ muốn nói gì đó,
nên anh hỏi: “Muốn nói gì à?”

“Không ạ.” Trợ lý Lâm nghĩ ngợi. “Tôi chỉ cảm thấy Diệp phu nhân không
yêu tiền đến thế.”

Mục Dục Vũ thoáng suy nghĩ rồi nói: “Điều tra tình hình kinh tế của cô ta,
tài khoản ngân hàng, trong đó chắc có vấn đề.”

“Vâng.”

Về đến nhà, Mục Dục Vũ tắm rửa uống thuốc, rồi uống canh mà thím Dư
dặn đầu bếp nấu cho anh, sau đó lên giường sớm. Anh nhắm mắt, bỗng thấy
hai mắt tối sầm, nên cố bò dậy, nắm chặt điện thoại bàn trong tay rồi run rẩy
bấm số phòng của Tôn Phúc Quân.

“Tiên sinh ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.