KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 378

nữa, nghe chưa? Muốn quậy phá thì về nhà rồi làm, bây giờ theo anh về
phòng thay đồ trang điểm lại, xem em thành ra thể thống gì kìa…”

Nghê Xuân Yến tủi thân nhìn anh, "ưm ưm" nói gì đó.

"Được rồi, đừng suy nghĩ linh tinh nữa, đi nào, theo anh vào kia." Mục Dục
Vũ lôi cô ra phía sau, anh quay lại ra hiệu cho Mục Giác đừng đi theo, sau
đó nửa kéo nửa ôm Nghê Xuân Yến lui vào phòng thay đồ. Nghê Xuân Yến
cứ giằng co mãi, Mục Dục Vũ cũng không dám buông tay, đến nơi rồi mới
buông cô ra, lập tức bị cô đạp một phát thật mạnh vào chân.

"Úi." Mục Dục Vũ kêu lên đau đớn, bà cô này khỏe thật, ở trong mơ mà sao
lại đau như thật thế này?

“Mục Dục Vũ, nếu anh dám đá bà cô này lúc quan trọng, tôi có làm ma cũng
không tha cho anh, nghe rõ chưa?" Nghê Xuân Yến khóc mắng, nhào tới
đánh anh, vừa đánh vừa mắng: "Cái tên đáng đâm ngàn dao này, anh nói đi,
có phải anh có con hồ ly tinh nào ở ngoài không? Hả? Có phải giấu em, làm
to bụng kẻ khác rồi không? Đã đến nước kết hôn rồi, anh dám làm đào binh
hả? Anh thử xem!!!"

Mục Dục Vũ phì cười nhìn cô, sự lo lắng và hoảng sợ của cô là thật, dường
như nếu anh nói không kết hôn thật thì giây sau đó cô nàng sẽ không ngại
mà chết cùng anh. Anh để mặc cô đấm đá một lúc rồi nắm tay cô, quát khẽ:
“Quậy đủ chưa hả?”

Nghê Xuân Yến ngẩng lên, lớp trang điểm nhòe nhoẹt hết, bộ dạng vừa đáng
thương vừa đáng yêu, cô nàng “òa” lên khóc to, nghẹ ngào. “Được thôi,
chưa cưới mà anh đã hung dữ với em, kiểu này khó sống rồi…”

“Anh nói quậy đủ chưa?” Mục Dục Vũ mặt không cảm xúc trừng mắt nhìn
cô.

Uy lực của anh quá lớn, Nghê Xuân Yến không dám to tiếng nữa, nhưng vẫn
sụt sịt, đôi vai run run như thể cực kỳ tủi thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.