KHÔNG KẾT HÔN LIỆU CÓ CHẾT? - Trang 193

Vào thời khắc ấy, cô thấy hận đến tận sâu tim gan… Hận bản thân bất

hiếu, ngay từ đầu không chịu nghe theo lời của ba mẹ; đau đớn, đau vì
người đàn ông mình yêu thương sâu đậm đã làm tổn hại đến cô, ra đi không
lời giải thích.

Cô không thể đối diện với nỗi buồn và sự già nua của ba mẹ, cũng

không đối diện được với những ánh mắt nghi ngờ của bạn bè nơi đây. Thế
rồi trong một buổi chiều hoàng hôn, cô đóng gói đồ đạc, viết lại một bức
thư gửi ba mẹ rồi đi Bắc Kinh.

Mùa thu năm 2001, cô gái hai mươi tuổi Đường Đường chỉ có trong

tay tấm bằng cao đẳng, không có bất cứ kinh nghiệm gì.

Tới Bắc Kinh, cô chọn cho mình một căn phòng thuê rẻ tiền dưới tầng

hầm. Đầu tiên, cô đi làm hiệu đính cho các nhà xuất bản, hiệu sách, tạp chí,
ngoài ra cô còn viết bài gửi báo.

Cuối cùng, một bài báo của cô đạt được giải nhất toàn quốc.

Ngày lĩnh thưởng, tòa soạn chợt nhận ra đây chính là cô gái thường

đến hiệu đính, từ đó họ đã nhìn cô bằng cặp mắt khác. Sau đó, các tòa soạn
báo khác cũng mời cô viết bài, khi đã có kinh nghiệm biên tập, Đường
Đường nhận công việc biên tập sách cho một công ty văn hóa. Đồng thời
cô cũng bắt đầu học được cách viết văn cho hợp với thị trường.

Cũng vào năm này, Đường Đường đã quen được Văn Văn ở một hiệu

sách. Do hai người cùng thích một quyển sách nhưng cửa hiệu chỉ còn lại
một quyển, cô và Văn Văn cùng muốn mua, sau một hồi tranh chấp, cuối
cùng Đường Đường mua được nhưng lại nhường Văn Văn đọc trước.

Do sự đồng điệu về tâm hồn, cô và Văn Văn bắt đầu kết thân nhau.

Nhờ Đường Đường truyền những kinh nghiệm về biên tập cho Văn Văn, cô
không những phỏng vấn thành công ở nhà xuất bản, sau đó còn tự mình
biên tập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.