KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 28

“Còn nữa tôi làm vậy vì tôi biết có thể tin tưởng vào anh. Còn bây giờ,

tôi đề nghị anh hãy tin tưởng ở tôi.”

Tổng thống ngừng lại trong giây lát như thể cố gắng đọc suy nghĩ của

Harvath. Nét mặt của viên đặc vụ chống khủng bố thật khó hiểu, buộc ông
phải hỏi, “Anh có làm vậy được không? Anh có tin tưởng ở tôi không?”

Harvath biết, câu trả lời đúng ý ngài tổng thống chỉ có thể là, “Vâng,

thưa ngài tổng thống, tất nhiên là tôi có thể tin tưởng ngài rồi”, nhưng
miệng anh lại không thốt ra những lời như vậy. “Thưa ngài, tin tưởng ngài
ở vấn đề gì ạ?”

Đó không phải câu trả lời ngài tổng thống muốn nghe, nhưng cũng không

có gì đáng ngạc nhiên. Có một lý do tại sao Scot lại từng làm được những
việc giỏi như vậy. Anh chẳng phải người dễ thuyết phục, cũng chẳng phải
người khó thắng.

“Tôi muốn anh làm một việc. Tôi biết là anh sẽ không thích, nhưng tôi

cần anh ở bên tôi.”

Chuông báo thức của Harvath bắt đầu kêu. Anh chậm rãi gật đầu, khuyến

khích ngài tổng thống tiếp tục.

“Tôi muốn anh hãy để chúng tôi truy tìm tay súng đã bắn Tracy.”

Tổng thống không cho anh được trả lời có đồng ý hay không. Tuy nhiên,

Harvath không hề có ý định để mình bị loại ra ngoài cuộc chơi. Thận trọng
trong từng lời nói và ngữ điệu, anh lên tiếng: “Tôi xin lỗi, thưa ngài tổng
thống, tôi không hiểu.”

Ngài Rut không hề đổi giọng. “Có, anh có hiểu đấy chứ. Tôi đang đề

nghị anh đứng ngoài sự việc này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.