KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 30

“Những người tôi đã giao việc này có thể đấy. Tôi hứa với anh. Họ sẽ tìm

ra hắn.”

“Thưa ngài tổng thống, tên này đã bắn Tracy vào đầu. Các bác sĩ cho

biết, thật kỳ diệu là cô ấy không bị chết. Nhưng cô ấy nằm hôn mê ở đó và
có thể chẳng bao giờ tỉnh được trên hết đó là lỗi của tôi – tất cả là lỗi của
tôi. Tôi có trách nhiệm phải tìm ra ai đã làm việc này. Ngài phải cho tôi vào
cuộc.”

Rut có vẻ lo lắng. “Scot, tôi không thể bị áp lực về việc nó quan trọng tới

mức để anh tin tôi.”

“Và tôi cần ngài tin tôi, thưa ngài tổng thống. Xin đừng loại tôi ra khỏi

cuộc chơi. Dù là ai được ngài giao nhiệm vụ tôi có thể giúp họ.”

“Không, anh không thể,” Rut rướn người trên ghế trả lời. Đó là dấu hiệu

rõ ràng rằng cuộc gặp gỡ của họ thế là kết thúc.

Buộc phải đứng dậy, Harvath nhắc lại: “Xin ngài đừng đẩy tôi ra khỏi sự

việc này.”

“Tôi rất tiếc,” tổng thống trả lời và giơ tay ra.

Theo phản xạ, Harvath nắm lấy. Rut để tay trái của mình lên trên hai bàn

tay của họ và nói: “Điều tốt nhất bây giờ anh có thể làm cho Tracy là hãy ở
bên cô ấy. Chúng tôi sẽ tìm ra chân tướng sự việc, tôi hứa với anh.”

Dần thay vào cú sốc của Harvath là cảm giác tức giận đang trào dâng.

Nhưng chưa kịp nói gì thì Gary Lawlor đã cám ơn tổng thống và đẩy
Harvath ra khỏi Phòng Bầu dục.

Khi cánh cửa khép lại phía sau lưng những vị khách, cửa phòng nghiên

cứu của tổng thống mở ra, một người đàn ông cao, tóc màu xám, trạc tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.