KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 347

"Không", gã Lùn nói. "Không phải thế. Tôi chỉ muốn anh biết là sống

cùng điều đó không dễ dàng gì".

Harvath nhìn gã trừng trừng. "Hàng nghìn người Mỹ đã chết trong cuộc

tấn công còn tồi tệ hơn cả vụ 11/9 và ông thấy khó khăn khi phải sống với
trách nhiện ấy. Tôi mừng là chí ít ông cũng thấy dằn vặt".

"Còn anh thì muốn tôi tin là anh chưa từng làm gì để phải xấu hổ cả?".

"Cứ tin những gì ông muốn", Harvath trả lời, "Tôi ý thức rất rõ".

"Mỗi lần bóp cò súng, anh biết kẻ đón nhận nó đáng phải chết? Anh hành

động vì nước Mỹ. Đúng không? Anh chưa bao giờ hỏi liệu những việc anh
làm là đúng hay sai? Anh chưa bao giờ hỏi liệu cấp trên của anh có mắc sai
lầm hay không? Anh chỉ đơn giản tuân theo mệnh lệnh".

Harvath nắm chặt vô lăng "Hãy nói thẳng ra. Lí do duy nhất để ông đang

ngồi cạnh tôi đây và vẫn còn sống là vì tôi nghĩ có thể ông vẫn còn có ích".

Phần còn lại của chặng đường họ đi trong im lặng. Harvath chỉ tập trung

tìm cách ngăn chặn Roussard, trong khi gã Lùn thì nghĩ hiện mạng sống
của gã nằm chắc trong tay Harvath. Roussard sẽ không ngừng lần theo họ
cho đến khi cả hai đều chết, hoặc chính kẻ khủng bố bị giết. Dù có thích
hay không thì gã Lùn cũng hiểu rằng hiện gã và Harvath đang cùng chung
1 kẻ thù nguy hiểm. Gã cũng hiểu rằng Harvath sẽ tận dụng cơ hội tốt nhất
để vô hiệu hóa Roussard vĩnh viễn.

Lúc này vâdn đề không còn là lấy lại tiền và các dữ liệu. Mà quan trọng

hơn cả là mạng sống của gã đang nằm trong tay Harvath.

Sáng hôm sau, rốt cuộc thì các cửa hàng cũng mở cửa, Harvath dùng cái

tên Brauner để thuê một biệt thự nhỏ trông ra biển nằm ven thị trấn. Họ
càng ít bị người khác để ý tới càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.