KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 361

Harvath không thể tranh luận với những lí lẽ của McCauliff. Cho phép gã

Lùn truy cập vào các máy tính ấy giống như là trao một khẩu súng đã lên
đạn cho một tay chuyên nghiệp và đưa hắn đến một gara lờ mờ sáng đầy
những quý bà mang trang sức đắt tiền. Không thể dễ dàng đặt lòng tin vào
một ai đó nếu chỉ dựa vào thái độ đúng mực của họ.

Mặc dù McCauliff thông cảm với tình thế của Harvath và rất muốn giúp,

nhưng giúp kẻ thù của nước Mỹ dễ dàng lọt qua bức tường bảo vệ thì
không thể được.

Cảnh tượng đó khiến Harvath nảy ra một ý "Nếu chúng ta để gã Lùn

đứng ngoài vụ này thì sao?" anh hỏi.

McCauliff bật cười "Và tôi vờ là một thằng ngu khi bị tra hỏi? Tôi biết

hiện anh đang hợp tác cùng hắn. Nếu tôi mở một cửa cho anh thì nghĩa là
tôi mở cho cả hắn nữa".

"Nhưng nếu anh không mở bất kì cái gì cho cả hai chúng tôi thì sao?"

Harvath hỏi.

"Vậy tôi sẽ mở cánh cửa cho ai đây? Nếu không phải là anh, hay gã Lùn

thì anh định để ai thực hiện vụ đột nhập này?"

Harvath dừng một phút rồi trả lời "Ông".

"Tôi à?" McCauliff đáp. "Giờ tôi biết anh đích thị là kẻ điên rồi".

McCauliff không thích ý tưởng thực hiện vụ tấn công vào thể chế tài chính
quốc gia cũng như là để Harvath hay gã Lùn lọt vào mạng lưới của Bộ quốc
phòng. Nhìn vào cả hai cách, ông đều thấy không ổn.

Không phải vì McCailiff không làm được. Không ai có thể nghi ngờ tài

năng chọc thủng các mạng lưới phức tạp của ông. Vấn đề là ông thực sự
yêu thích công việc của mình. Ông thích NGA. Ông yêu mến các sếp và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.